Cốt truyện của The Long Reach diễn ra tại một trạm nghiên cứu khoa học, nơi một thảm họa đột ngột xảy ra khiến mọi người tại đây hóa điên và giết chết lẫn nhau. Trong vai một nhân viên may mắn sống sót, người chơi giờ đây sẽ tìm cách để thoát ra khỏi cái địa ngục này, đồng thời trải qua một cuộc hành trình dài vô tận của ảo giác và sự nguyền rủa.
Cái hay của The Long Reach là nó tạo ra cho người chơi một không khí âm u đáng sợ, hầu hết thời gian người chơi sẽ chỉ có một mình lang thang giữa các hành lang vô tận, ảm ảnh bởi các hình thù kỳ dị được tạo ra từ cuộc thí nghiệm. Mặc dù có một nhân vật chính xuyên suốt, nhưng lối kể chuyện của game lại đi theo ngôi thứ 3, người chơi đóng vai trò là kẻ quan sát từ bên ngoài nhiều hơn là trực tiếp như các game khác.
Cách dẫn truyện này tạo cảm giác huyền bí, khi nó tạo ra không khí khó hiểu bao trùm suốt game. The Long Reach không có mục tiêu rõ ràng, ban đầu chỉ là làm thế nào để thoát ra khỏi trạm nghiên cứu chết chóc, nhưng càng về sau nó càng mở ra các tình tiết mới. Game nói rất nhiều về các đề tài tôn giáo, chính trị và hậu tận thế… nó không đơn giản chỉ là một cuộc đào thoát thông thường, càng chơi bạn sẽ càng cảm thấy dựng tóc gáy với nó.
The Long Reach kết hợp giữa kinh dị và giải đố, lối chơi của game là bắt người chơi đi từ điểm A tới điểm B, với các vật cản giữa đường cần giải đáp. Cần phải nói là cơ chế giải đố của The Long Reach khá lạ và theo kiểu liên hoàn, nó bắt người chơi phải suy nghĩ vượt ngoài phạm trù thông thường. Thí dụ như để mở một cái cửa nhận dạng vân tay, người chơi cần phải đi tìm… một cái ngón tay thật, máu hiến tế cho thánh vật lại là sơn màu đỏ, hoặc một cái máy pha cà phê sẽ biến thành máy gây mê khi trộn cùng thuốc an thần.
Xuyên suốt trong game, bạn sẽ nhận ra thực sự nhân vật chính có vẻ không hề tiếp xúc cùng các sinh vật sống. Những gì anh ta thấy, những gì anh ta cảm nhận và tương tác có vẻ đều là những ảo giác do nhiễm khí độc tại nơi nghiên cứu. Việc chuyển ngôi dẫn truyện liên tục sẽ khiến người chơi càng trở nên mờ mịt hơn, và nó tạo ra một sự hứng thú bắt bạn phải ngồi tới tận cùng để xem rốt cuộc The Long Reach đang thực sự đang nói về cái gì.
Nhạc nền là thứ đỉnh cao trong The Long Reach, nó là một tổ hợp của tiếng còi rú, tiếng bước chân và vài nốt trầm của đàn Piano. Gần như bạn sẽ khó mà nghe được khi nào nhạc cất lên vì nó chìm một cách hoàn hảo trong hầu hết thời gian game, các điểm nhấn chủ đạo đều là tiếng động xung quanh nhân vật chính, nhưng cứ mỗi lần bạn chuyển cảnh thì lại có vài nốt nhạc bất chợt cất lên, đủ sức làm lạnh gáy bất kỳ ai.
Hơn nữa là trong The Long Reach không hề có giọng lồng, điều này càng khiến game trở nên ám ảnh hơn vì nó làm cho người chơi cảm thấy không hề có sự sống tại đây, tất cả những gì xung quanh là thực hay ảo giác thì đến chính nhân vật chính cũng không cảm nhận được. Nó tạo ra một khung cảnh áp lực về tâm linh tuyệt đối, vì chính những thứ mà con người không thấy mới là những thứ đáng sợ nhất, vì vậy phần âm thanh trong The Long Reach đủ sức đạt 10/10 điểm.
Như đã nói The Long Reach chọn theo phong cách hình ảnh pixel giống như các game đời cũ, một số người sẽ cho rằng thể loại này quá nhàm chán và lỗi thời. Nhưng với một game đặt nặng tính hù dọa về tâm lý như The Long Reach thì lại rất phù hợp, vì phần đồ họa làm nổi bật lên các game màu chủ đạo của, thứ sẽ thay đổi tùy vào diễn biến của cốt truyện.
Bạn sẽ thấy một khung hình đỏ rực của máu đại diện cho cái chết, hay xanh xao tái nhợt của các ảo giác từ nhân vật chính… không có lồng tiếng và màu sắc tương phản, đây sẽ là 2 thứ cực kỳ ám ảnh khi chơi The Long Reach. Nhìn chung tuy thời lượng không dài lắm, nhưng The Long Reach lại là một game rất xuất sắc của thể loại kinh dị tâm linh, đặc biệt cho những ai yêu thích phong cách hình ảnh retro.
Cấu hình The Long Reach:
- OS: Windows 7
- CPU: Intel i3 2.6GHz
- RAM: 2 GB RAM
- VGA: Intel HD 4000 trở lên
- DirectX: Version 9.0c
- Dung lượng: 500 MB ổ cứng trống
Nguồn : https://motgame.vn/long-reach-hanh-trinh-phe-pha-dai-dang-dang.game