Tui tự cảm thấy bản thân mình đi sau thời đại. Cái tựa game Sleeping Dogs ra mắt từ rất lâu rồi giờ mới có thể thực sự trải nghiệm nó trong mấy ngày nghỉ vừa rồi. Nhưng điều không ngờ là tựa game này đọng lại trong Mọt tui nhiều thứ để bàn hơn chỉ là một trò chơi thông thường.
Nếu ai đã từng chơi qua tựa game này, chắc không cần nói quá nhiều về gameplay hay đồ họa hoặc những gì “máy móc” khác. Một Hong Kong rực rỡ ánh đèn, xa hoa lộng lẫy nhưng cũng đầy mặt tối. Một chàng cảnh sát chìm phải mang hai thân phận trong một cuộc chiến sống còn giữa một phe đại diện cho công lý và lẽ phải, phe còn lại là thế giới quyền lực ngầm tối thượng, đã và đang ăn sâu vào từng gốc rễ của thành phố này. Trong cuộc hành trình thực hiện chức trách của mình, nhân vật chính (và cả bản thân mỗi chúng ta nữa) đôi lần khựng lại phân vân vì lằn ranh mỏng manh giữa tốt và xấu.
Đương nhiên, việc gia nhập một băng xã hội đen không có gì đáng để tự hào cả, nhưng sống với những người được coi loại “du thủ du thực” một thời gian, bạn sẽ thấy họ sống còn có tình có nghĩa hơn những công dân kiểu mẫu đóng thuế đầy đủ ngoài kia. Là giang hồ, nhưng họ có những quy tắc, những luật lệ để tuân thủ và chấp hành. À không tính cái ông đánh cảnh sát vì con crush nhé, thằng đó thì tui bó tay với nó rồi.
Hơn tất cả, điều làm cho họ trở nên khác biệt chính là thứ tình nghĩa giang hồ. Họ coi trọng tình nghĩa, đặc biệt là hai chữ: anh em. Hơn tất thảy, anh em có thể lục đục, có thể có gây gổ, nhưng anh em thì không bao giờ bỏ rơi nhau. Cái mối liên kết tưởng chừng như đơn giản nhưng đầy rắc rối ấy thật sự khó mà kiếm được trong thời đại này. Tàn nhẫn với người ngoài, nhưng đặt hết niềm tin vào anh em của mình. Ngoài đời đâu có thiếu những chuyện anh em ruột thịt đối xử với nhau như người dưng nước lã, không mâu thuẫn cá nhân thì cũng tranh chấp quyền lợi. Có thế mới thấy cái thứ tình cảm anh em trong Sleeping Dogs lại càng trân quý biết bao nhiêu.
Khi trên chiếc xe chở đại ca Winston Chu đi gặp ông trùm, người viết thật sự chột dạ khi ngồi nghe những lời gan ruột của y. Kẻ mà mới hôm trước lấy súng chĩa vào đầu bạn vì nghi ngờ bạn phản bội, nay lại coi bạn như là một người anh em mà giao hết mọi thứ đang có cho bạn nếu bản thân có mệnh hệ gì. Mong ước của Winston chỉ muốn anh em đang theo mình sẽ tiếp tục được duy trì, không bị ai hà hiếp hay khó dễ gì nếu lỡ chẳng may hắn không còn nữa. Tất cả giao hết cho một tên chỉ mới xuất hiện, lại còn mang theo ý định ngược lại với hắn. Thế mới nói, không quan tâm bạn là ai hay xuất thân từ đâu và mục đích là gì, đã là anh em thì sẽ mãi là anh em. Hong Kong trong Sleeping Dogs, nếu không tính đến những mưu mô xảo trá, thật sự rất yên bình. Yên bình một cách loạn lạc.
Vậy mà, trong số những con người đang sống trong thế giới loạn lạc đó, tôi vẫn dành nhiều tình cảm của mình hơn cả cho “chị dâu”. Tôi không thể ghét người phụ nữ này, vợ chưa cưới của Winston Chu, mà tui thân thương gọi là chị dâu. Tuy chỉ tiếp xúc với nhau qua một nhiệm vụ chuẩn bị đám cưới, nhưng chị dâu là người để lại nhiều ấn tượng sâu sắc nhất. Đó là người đầu tiên thực sự hỏi nhân vật chính cảm thấy thế nào, có ổn không trong suốt hành trình đầy căng não trong Sleeping Dogs. Cũng chính là người có thể thoải mái kể chuyện tình của đại ca giang hồ hét ra lửa nhưng sợ mẹ sợ vợ một phép. Cũng là người vui vẻ hứa sẽ giới thiệu vài cô gái tốt để mình có thể “mềm” trong thế giới “cứng” này, như một người chị cả lo lắng cho cậu em trai lớn đầu nhưng ngây ngô này. Vậy mà, đám cưới của chị dâu sẽ chẳng bao giờ hoàn hảo nữa…
Nếu đã lưu tâm về những kỷ niệm như thế, bạn chắc chắn không thể nào quên nổi cảnh tượng chị dâu bê bết máu, nằm gục trong vòng tay đai ca Winston Chu. Loài hoa hiếm chị dâu thích chưa kịp thơm, bánh kem chị dâu đặt còn chưa được nếm thử, tất cả giờ đều nhuốm đầy một màu đỏ tang thương. Người ngoài nhìn vào, hay đúng hơn là bên phía đại diện cho lẽ phải, chỉ thấy một vụ thanh toán lẫn nhau giữa các băng đảng và còn cho rằng chúng tự giết nhau còn đỡ nhọc công cho cảnh sát can thiệp. Nhưng không lẽ họ không là con người sao? Nói ra có đôi chút máu lạnh, nhưng sau đó nhìn cảnh mẹ Winston trả thù cho con trai và con dâu, Mọt tui thật lòng có đôi chút hả hê hơn là kinh tởm. Đúng là có những lúc, công lý của luật pháp cũng không thể thỏa được mối hận của họ nên họ phải tự tìm công lý cho mình, một điều tương đồng với chủ nghĩa anh hùng cá nhân trong phim Mỹ. Mà có chắc là luật pháp sẽ giúp đỡ họ, những người bị xem là “ngoài vòng pháp luật” kia chăng?
Đương nhiên không phải cảnh sát làm thế là sai, họ cũng là vì muốn duy trì trật tự của đất Hong Kong này. Nhưng là người sống trên đời, nhất là người có quyền phán xét, thì càng phải nên suy nghĩ thấu đáo một chút. Luật lệ khô cứng thì “chết”, nhưng người đối với người thì “sống”.
hông phải cứ 100% dùng chém giết cực đoan loại trừ tội phạm là tốt, Diệt Tuyệt Sư Thái vốn chẳng phải là một tấm gương đó sao? Cái chết của Jackie trong Sleeping Dogs là một ví dụ điển hình. Nếu không có Jacki, chắc gì nhân vật chính của chúng ta có thể dễ dàng thâm nhập vào giới hắc đạo. Tuy chỉ là một tay giang hồ quèn, đôi khi còn làm vướng tay vướng chân khi đánh nhau với mấy băng nhóm khác, nhưng Jackie chưa bao giờ mất niềm tin vào Wei Shen cả. Vậy mà, chỉ vì tính cực đoan của Pendrew mà Jackie bị bán đứng, rồi chết một cái chết không thể thảm hơn. Người ta luôn nói về công bằng, vậy ở đây có công bằng không?
Đến cuối cùng, Sleeping Dogs đã mang đến cho Mọt tui nhiều điều đáng để suy gẫm bàn luận. Một tựa game không chỉ giải trí tuyệt vời, mà còn nhắc nhở ta về những điều thân thuộc đến mức đôi khi quên mất. Nhưng chính những điều đó tạo nên còn người chúng ta hiện tại. Một tựa game không bao giờ là quá trễ để chơi.
Nguồn : https://motgame.vn/tan-man-ve-sleeping-dogs-ranh-gioi-cua-tot-va-xau-mong-manh-nao.game