Nhưng Đổng Trác cũng là người đã phát hiện và chiêu mộ một siêu mãnh tướng mà sau này một mình hắn địch lại cả “tam anh” Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi để rồi bất phân thắng bại. Đó là Lữ Bố. Lữ Bố từ kẻ thù, đánh tan quân đội Đổng Trác và làm Đổng Trác kinh hoảng phải tế ngựa bỏ chạy khiến Đổng Trác “say mê” đến mức phải tìm cách chiêu mộ hắn về dưới trướng của mình ngay lập tức.
Và quả thực, với món quà “ngựa Xích Thố” khó cưỡng, Lữ Bố bèn lập tức nhận lời và ngay tức khắc giết chủ mình là Đình Nguyên để mang toàn quân về hàng Đổng Trác. Chính Đổng Trác đã góp phần tạo nên một Lữ Bố “bất trung, bất nghĩa” và đây cũng chính là một phẩm chất xấu đã thành thương hiệu của vị siêu chiến tướng này.
Cùng với Lữ Bố, Đổng Trác dần dần thực hiện âm mưu “bá chủ” triều đình của mình. Từ một kẻ bất tài vô tướng, hắn trở thành Thừa tướng, phế Hán Thiếu Đế, đuổi Viên Thiệu, chiến tranh với chư hầu, thậm chí còn ra quyết định dời dô từ Lạc Dương về Trường An, thậm chí ngày càng tàn bạo giết hại quan thần. Nhưng cũng đúng lúc này, hắn ta lại tỏ ra sủng ái Lữ Bố vì hắn biết, chỉ có Lữ Bố mới có khả năng bảo vệ hắn trước những âm mưu ám sát mà một trong những lần tiêu biểu đó chính là Lữ Bố đã cứu Đổng Trác một phen trông thấy trong lần Tào Tháo định ám sát y. Mà chính sự kiện này đã khiến Tào Tháo phải bỏ kinh đô về nương náo Viên Thiệu vì sợ Đổng Trác và Lữ Bố giết hại.
Lữ Bố ngày càng được Đổng Trác yêu mến và sủng ái. Thực chất trong mối quan hệ này không hề xuất phát từ lòng trung hay ơn nghĩa mà đơn thuần chỉ là hai bên lợi dụng nhau. Và cũng chính bởi kẽ hở này mà Tư đồ Vương Doãn mới có thể “cài” Điêu Thuyền vào nhằm làm tan vỡ sự gắn kết mỏng manh giữa Đổng Trác và Lữ Bố. Cả hai nhân vật này đều say mê đắm đuối với Điêu Thuyền – một trong tứ đại mỹ nhân của Trung Quốc. Để rồi chính Lữ Bố đã đâm nhát dao cuối cùng để kết liễu cuộc đời của một kẻ lộng quyền trong triều đình nhà Hán nhưng cũng đồng thời mở ra một chương đen tối hơn trong lịch sử triều đình này, thời kỳ Tào Tháo chuyên quyền dẫn đến sự sụp đổ của nhà Hán kéo dài suốt 400 năm lịch sử.
Trong nhiều tựa game khác nhau, vai trò của Đổng Trác cũng rất quan trọng với Lữ Bố. Đổng Trác góp phần tạo nên một Lữ Bố mạnh mẽ hơn, thiện chiến hơn và đặc biệt đối Đổng Trác là mắt xích quan trọng để nâng cấp sức mạnh của Lữ Bố. Nếu không có Đổng Trác thì khó có thể tiến giai Lữ Bố trở nên xuất thần hơn được. Do vậy, mối quan hệ giữa Lữ Bố và Đổng Trác được khẳng định không chỉ trong lịch sử, trong tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa mà còn được định hình rõ nét hơn trong những tựa game khai thác đề tài Tam Quốc sau này.