Là thế hệ 9x - một người trẻ, tôi đã từng phải nhiều lần thốt lên rằng: Nhờ công nghệ mà mà bây giờ chúng ta sung sướng quá! Thật sự, tôi không thể nào hình dung ra cái viễn cảnh phải ngồi nắn nót từng con chữ trên trang giấy, gói lại nó trong bao, dán tem rồi mang ra bưu điện và về nhà sốt sắng chờ, không biết khi nào thư đến tay người nhận!
Tôi không thể nào mường tượng ra được cái câu nói '...lên tới chỗ nhớ gõ dây thép về cho bác gái biết tin nha!' mà cô Lan đã dặn chú Điệp trong trích đoạn cải lương mà lúc bé vẫn nghe bà hát, mẹ bật!
Tôi không thể nào quên được chiếc máy cát sét - phương tiện nghe nhạc duy nhất của cả nhà cùng những cuộn băng hay bị rối, bị đứt và phải dùng mủ (nhựa) vú sữa để dán lại. Còn cả chiếc điện thoại bàn to tướng của nội và những lần cả nhà quây quần bên nhau khi có một cú điện thoại đường dài từ họ hàng ở xa gọi về chúc Tết. Hay cả chiếc điện thoại đen trắng, có gắn ăng-ten dài ơi là dài mà dì tôi trúng thưởng từ hãng Coca-Cola bên Đài...
Tất thảy chúng, bây giờ, đều được gói gọn trong một thiết bị gọi mà chúng ta đã quen gọi là smartphone!
Công bằng mà nói, điện thoại thông minh đã điểm tô cho cuộc sống chúng ta khá nhiều. Có lẽ tôi không cần dẫn chứng thì các bạn cũng sẽ tự có câu trả lời riêng cho bản thân! Tuy nhiên, vấn đề nào cũng có sự tích - tiêu cực song hành nên smartphone cũng không ngoại lệ.
Cuối tuần rồi, chính xác là hôm thứ sáu, team chúng tôi có một cuộc họp nho nhỏ. Khi bắt đầu vào họp, vẫn như cũ, chúng tôi cần lật úp mặt điện thoại rồi đặt xuống bàn, bạn biết làm chi không? Dà, đơn giản là để chúng tôi khỏi táy máy đôi tay và không thấy được đèn LED thông báo, tránh xao nhãng những gì leader chia sẻ,...
Sau cuộc họp, như một thói quen, tôi/chúng tôi lao vào nhặt smartphone lên và bấm như hễ đã bị xa cách rất lâu, sợ bỏ mất rất nhiều thông tin và giống như đó là lần cuối cùng được dùng smartphone vậy!
Bất ngờ: Người dùng smartphone chạm vào màn hình ít nhất 2.617 lần trong ngày
Tôi còn nhớ, trước đó một chút - khi vừa kết thúc nội dung họp, anh leader có quay sang bảo: Xong rồi, bây giờ anh em mình ngồi chia sẻ, tâm sự gì đi! Chờ lát mưa tan rồi về!
Nhưng, có vẻ do cả nhóm cứ cắm mặt vào smartphone nên anh ấy mới đùa là: Hay quá, viết tin toàn nói 'đặt điện thoại xuống, yêu thương nhiều hơn', kêu gọi mọi người đừng nghiện smartphone,... mà bây giờ cả đám mấy đứa ngồi bấm là thế nào!?
Lúc ấy, tôi thoáng cười một xíu rồi lại lướt Facebook như một phản xạ, như một con thiêu thân dẫu cũng có mấy dòng suy nghĩ đan xen. Nhưng đêm đó, trước khi ngủ, nằm nhớ lại câu nói của anh leader mà có một chút gì đó tự trách và hỗ thẹn với chính mình...
BẤM ĐỂ XEM HẾT PHẦN CÒN LẠI
Nguồn:Thế giới di động