Năm 1936, người Bolshevik thực hiện chủ nghĩa vô thần khiến cho đời sống của người theo các tôn giáo khác nhau bị đe dọa. Karp Lykow tin vào những nghi lễ đã tồn tại từ lâu đời, thêm nữa anh nhìn thấy bạn của mình bị Hồng quân Liên Xô bắn chết, do đó anh đã quyết định chạy trốn cùng vợ và hai con. Họ sống ẩn dật trong khu rừng tại Siberia Sayan Ridge suốt 42 năm không một lần rời xa.
Vì sống cách xa khu thành thị 250 km trong điều kiện phương tiện giao thông khó khăn và thông tin liên lạc không có nên không một ai biết về sự tồn tại của họ trên đời này. Lykow cùng gia đình mình sống trong rừng, các con anh chưa từng ra khỏi khu rừng họ sinh sống, chúng chỉ biết về thế giới bên ngoài thông qua lời kể của cha mẹ.
Năm 1978, các nhà địa chất Liên Xô trong hành trình thăm dò khoáng sản ở Siberia bằng máy bay trực thăng, họ đã tìm thấy gia đình Lykow. Họ đến thăm ngôi nhà gỗ của vợ chồng anh, các nhà địa chất cảm giác thấy như là bản thân đã trở về thời Trung cổ. Thói quen sống của họ rất khác với cuộc sống xã hội hiện tại.
Bởi vì không có liên hệ với thế giới bên ngoài nên họ đã không biết cuộc sống của thế giới này đã thay đổi đến mức độ nào, ngay cả chiến tranh thế giới lần thứ II đã diễn ra họ cũng không biết. Lần đầu tiên nhìn thấy túi bóng trong suốt, họ bất ngờ thốt lên: “Chúa ơi, đây là thủy tinh, nhưng có thể vò nát như vậy!”
Từ đó, gia đình của Lykow bắt đầu liên hệ trở lại với thế giới bên ngoài, nhưng họ không muốn rời khỏi khu rừng. Năm 1988, Lykow đã ra đi trong giấc ngủ bình an, còn vợ của ông đã qua đời trước đó 27 năm, 3 đứa con của ông cũng đã qua đời vào năm 1981. Hiện tại chỉ có một cô con gái của ông là Agafia Lykow còn sống sót.
Agafia vẫn thường xuyên liên lạc với thế giới bên ngoài, nhưng cô cũng không muốn rời khỏi khu rừng, vẫn muốn ở trong ngôi nhà gỗ nơi cô được sinh ra và lớn lên. Không có người thân bên cạnh làm bạn, cô cũng hiểu được sự cô đơn, nhưng những con động vật hoang dã trong khu rừng cũng đem đến cho cô nhiều niềm an ủi rất lớn. Cô nói rằng, để có thể sinh tồn trong thế giới tự nhiên thì cần giữ được sự lương thiện thuần khiết.
Cho đến hiện tại, Agafia vẫn sống trong căn nhà gỗ nhỏ ở khu rừng này. Gần đây chính chính quyền địa phương đã thường xuyên gửi những sách báo và quà giáng sinh đến cho cô. Cô đã hiểu hơn về thế giới bên ngoài nhưng không bị thế giới này ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt của bản thân và coi cuộc sống trong ngôi nhà gỗ vẫn là nơi lý tưởng nhất để sống.
Mặc dù người thân trong gia đình không còn nữa, nhưng những kỷ niệm còn đọng lại khiến cô cảm thấy cuộc sống ở đây vẫn rất ấm áp. Cô đã ly khai thế giới bên ngoài quá lâu, không muốn lại phải thích ứng lại với cuộc sống sinh hoạt mới. Đối với cô, cuộc sống nơi thành thị tấp nập cũng không bằng sinh hoạt trong khu rừng này, nơi có nhiều bạn động vật nhỏ làm bạn. Hy vọng cô luôn luôn khỏe mạnh để tận hưởng niềm vui cuộc sống theo cách của mình.
San San
sống ẩn dật 2017-01-17
ETvn Video 03