Quan trọng hơn là ở những hàng quán ăn vặt này, bạn sẽ thấy người giàu - người nghèo - người bình thường - người nổi tiếng đều ngồi ăn bình thường như nhau, không còn khoảng cách và người bán cũng đối xử như nhau. Hoạ may thì người nổi tiếng là người mà chủ quán thích thì họ vui vẻ hơn 1 chút thôi. Không thể đi chơi không được và dù gì thì vẫn nên có 1 sản phẩm công nghệ cho anh em, chiếc máy lần này mình chọn là Vivo V7. Và như những ngày đầu mình chia sẻ, với 1 ngày với, cứ xem đi, không ưng được máy thì cũng có thêm khối thứ hay ho.
Video một ngày với những món ăn vặt Sài Gòn cùng Vivo V7
Hành trình của mình bắt đầu với hẻm ăn vặt 76 Hai Bà Trưng, tức là nằm ở con hẻm số 76 đường Hai Bà Trưng - đây là 1 trong những hẻm ăn vặt rất nổi tiếng ở Sài Gòn và là điểm đến quen thuộc của học sinh, sinh viên lẫn dân văn phòng ở những toà nhà xung quanh.
Chỉ trong 1 đoạn đường rất ngắn, con hẻm này sẽ khiến bạn choáng ngợp bởi đồ ăn không chỉ nhiều mà còn rất đa dạng, từ món ăn chơi cho vui miệng cho đến ăn cho no bụng như ốc đồng giá 20k, canh bún 20k, bột chiên 20k, bánh căn 30k,…..Chưa kể, ở đây, bạn cũng có thể tìm thấy 1 số món ăn là tuổi thơ của mình mà hiện tại không phải chổ nào cũng bán. Chẳng hạn như cái ly màu xanh này - sâm dứa. Phải nói là rất lâu rồi mình mới uống lại sau thời gian lo đi làm và cắm mặt vào trà sữa cùng cà phê.
Mình cũng có chộp nhanh mấy bức ảnh đồ ăn, màu sắc ảnh chính xác và độ chi tiết tương đối tốt. Tuy nhiên, ảnh hơi bị ám xanh nhẹ dẫn đến giảm sức hấp dẫn của những món ăn này.
Ngoài ra, trong điều kiện ánh sáng yếu của con hẻm khi lui vào các hàng quán, V7 cũng bắt nét chậm hơn hẳn, cộng thêm việc không có chống rung, khiến cho những bức ảnh của mình chụp người chụp cảnh bị nhoè đi và khó dùng.
Trong khi sau đó, khi chụp vội ngoài đường lúc chạy xe ngang 1 ngã ba, ảnh chụp 2 ông chú trên vạch kẻ đường vẫn không hề bị nhoè như trên. Rõ ràng thì trong điều kiện đủ sáng, V7 vẫn lấy nét khá nhanh. Trở lại với hẻm 76, một góc nhìn khác cũng rất thu hút của con hẻm này là vẻ cũ kỹ của nó! Giữa những toà nhà cao tầng, chúng ta có những ngôi nhà xung quanh vẫn còn đậm màu thời gian theo phong cách kiến trúc Pháp hay tìm thấy cả 1 ngôi nhà nhỏ với cánh cửa cây màu xanh ẩn mình bên trong. Và tất nhiên, vị trí nằm ở con đường trung tâm như Hai Bà Trưng cũng là 1 điểm thu hút của con hẻm này khi chúng ta không cần đi đâu xa xôi cho đời mỏi mệt.
Tạm biệt con hẻm này, mình lại đến 1 con hẻm đồ ăn khác cũng rất nổi tiếng, đó là hẻm chợ 200 Xóm Chiếu, Quận 4. Con hẻm này không chỉ dài hơn mà còn nhiều hàng quán hơn nên đồ ăn lại càng nhiều và đa dạng hơn so với 76.
Quá nhiều đồ ăn tại đây khiến mình không biết nên dừng chân ở đâu. Cuối cùng, mình nghĩ đến phá lấu. Bởi lẽ, đây là 1 món ăn cực quen mặt từ thời học sinh và nó cũng là món ăn mà không phải ai cũng thích. Có thể do cách nấu của phá lấu với những món nội tạng từ bò nên một số người họ cảm thấy”ghê ghê”.
Mình cũng từng ăn 1 số quán phá lấu ở Hà Nội, và mình cảm nhận là nó đã được biến tấu cho phù hợp hơn với vùng miền. Vậy nên muốn trải nghiệm đúng chuẩn, vào Sài Gòn thì đừng bỏ qua, cũng đừng sợ. Vì biết đâu đấy, bạn sẽ giống bạn quay phim này - lần đầu ăn sợ, ăn vài lần thấy ngon. Hôm nay dẫn đi ăn cả bụng rồi mà ngồi vào vẫn cứ bảo “ngon ghê chị”.
Ở đây, mình cũng có ăn thêm 2 món nữa mà chúng ta có thể dễ dàng chế biến tại nhà, đó là hội vịt lộn và cút lộn xào me. Nói về 2 món này thì chả có gì nói, quá bình thường nhưng hương vị của nó thì vẫn đủ để trở thành 1 trong những món thuộc hàng top của bảng xếp hạng đồ ăn vặt đấy.
Có 1 điểm thú vị nữa là ảnh selfie xoá phông của V7, khi các bạn tắt làm đẹp thì máy sẽ nhận diện tất cả mặt trong hình và chỉ xoá cảnh cùng đồ vật.
Nhưng, khi mình bật làm đẹp thì máy lại chỉ lấy đúng mặt của bạn quay phim và xoá sạch còn lại bao gồm mặt mình. Coi như đây là kinh nghiệm cho bạn nào thích selfie làm mờ hậu cảnh vậy.
Đang ngồi loay hoay với đống ảnh vừa chụp, bất chợt có một chị bán vé số vừa chạy vừa rao như sắp khóc vì sắp đến giờ xổ mà vẫn còn cả cọc. Tất nhiên, mình cũng có ủng hộ 1 tờ vé số. Nhưng sau khi mình vừa mua xong thì có 1 anh đang đứng nói chuyện bảo nhiều khi là diễn, ngày nào cũng vậy, trả lại được hết á em ơi. Còn lúc mình đi trên đường từ Quận 1 qua Quận 4, cũng có 1 cặp anh chị chạy ngang nhắc nhỡ “cất điện thoại đi coi chừng nó giựt bé ơi”. Lúc mình rời khỏi quán phá lấu thì còn gặp một cô đang đút đồ ăn cho em bé, cô rất thoải mái như người quen cười nói vui vẻ khi mình chụp ảnh bé, còn bảo em bé “bái bai cô đi kìa”.
Và, bạn biết tại sao mình lại kể 1 loạt như thế không? Vì đó cũng là 1 phần làm nên nét đẹp của Sài Gòn - con người Sài Gòn dễ thương lạ với cả những người mà họ mới gặp. Và việc đi ăn ở những quán ăn vặt bình dân như thế này cũng là cách để bạn có thể “ngắm” đời sống của người Sài Gòn.
Lần này, địa điểm tiếp theo không phải là 1 con hẻm nữa, mà là 1 quán ăn vặt rất nổi tiếng với món bánh tráng cuốn chấm me nằm ở đường số 11, Quận 4. Tất nhiên cũng có thêm 1 vài món ăn vặt khác nhưng bánh tráng cuốn vẫn là thứ lôi kéo người ta đến đây nhiều nhất.
Nhìn những ngôi nhà nối sát nhau dưới ánh nắng chiều, mình liền lấy V7 ra thử chế độ Ultra HD. Kết quả thu được là 1 bức ảnh ấn tượng đủ để up facebook ngay với độ chi tiết, màu sắc và ánh sáng đều ổn.
Sau khi mua bánh tráng xong thì mình di chuyển luôn đến điểm cuối cùng nằm ở Quận 6 bởi bụng mình không còn chổ chứa cho cuốn bánh tráng mời gọi nữa. Mình rất ít đi đến quận 6 nên lần này, buộc phải dùng đến Google Maps để dẫn đường.
Vất vả thoát ra khỏi dòng xe đông đúc, cuối cùng mình cũng đến nơi cần đến - những xe bán vú heo ở lề đường Quận 6. Vú heo ở những quán ăn Sài Gòn thì nhiều chổ bán lắm nhưng vú heo bán theo xe thì gần như là đặc trưng ở Quận 6. Vú heo không cắt thành miếng như ở quán ăn mà để cả cục to đùng, ai mua bao nhiêu thì người ta lại cắt thành cục nhỏ nhỏ. Ăn gì bổ nấy, không ghê đâu, cứ ăn thử đi nhé!
Mình cũng thử chụp vài tấm ảnh selfie lúc này, dù là xế chiều và ảnh giảm chi tiết, bệt đi nhưng vẫn rất trắng sáng. Một phần đến từ việc cả cam trước và sau của V7 vốn thuường đo sáng hơi quá hơi lố. Tóm lại thì camera selfie thần thánh vẫn là điểm ăn tiền của V7 đối với bạn nào đam mê tự sướng, họ không cần gì đâu, chỉ cần vẫn trắng và lung linh là quá đủ! Lúc mình mua vú heo, còn vô tình chứng kiến màn cãi vã giữa chị bán vú và cô bán đồ ăn gần đó. Nhưng chửi nhau thì chửi nhau, quay qua mình thì chị bán vú vẫn rất niềm nở và còn bớt cho vài ngàn lẻ nữa. Đó, tóm lại là chỉ cần 1 ngày rong ruổi để “ăn” thôi thì bạn cũng sẽ trải nghiệm được 1 phần đời sống văn hoá phong phú ở Sài Gòn rồi.
Tất nhiên, không phải ai cũng tốt hết. Chẳng hạn như việc khi kẹt xe ở vòng xoay, các cô các chị vẫn còn thiếu ý thức nhường đường cho xe cấp cứu mà cứ cố tình chen lên trên đầu để đi nhanh. Cái miệng mình được cái nói thẳng toẹt nên lúc đó mới bảo người gì đâu mà ý thức kém vậy, cứ cố chen lên đầu xe cấp cứu. May sao, sao câu đó thì mình vẫn an toàn về tới Tinh Tế và mấy cô mấy chị phía sau thì khựng lại nhường đường. Sau khi mua vú xong thì mình phi như bay về Tinh Tế, đường đi thì lắm gian nan bởi đặc sản kẹt xe buổi chiều. Nhưng cuối cùng, cũng lết về được đến nơi với thân xác tàn tạ.
Nói về V7 trong hành trình hôm nay, camera thì mình cũng chia sẻ một ít, phần còn lại xin nhường anh em nhận xét. Với mình, camera sau của V7 dừng lại ở mức tạm ổn, không có gì đặc biệt đối với chụp ảnh. Bù lại, máy có nhiều chế độ thú vị như Live Photo hay Ultra HD. Camera selfie vẫn là thế mạnh lớn nhất của chiếc máy này và là điểm ăn tiền với ảnh selfie lung linh trong mọi điều kiện. Vậy nên, có lẽ người chọn V7 họ phải là những người đam mê về selfie nhiều hơn.
Chính vì vậy, họ cũng sẽ như mình trong ngày hôm nay, chủ yếu là chụp ảnh, lướt fb, dùng Google Maps .. nên hiệu năng của V7 không yêu cầu quá cao. Bù vào thì máy có nhiều tính năng thông minh rất tiện như chỉ cần dựng máy là bật sáng màn hình, vào luôn nhận diện khuôn mặt nhanh gọn lẹ hay ẩn ba phím điều hướng và trải nghiệm vuốt từ dưới lên cứ như “chiếc điện thoại đắt tiền” nào đó.
Tỉ lệ màn hình 18:9 quả thật là 1 điểm cộng khi giúp máy nhỏ gọn so với kích thuước màn hình. Tuy nhiên, Vivo làm máy quá mỏng, phần khung viền hơi cấn tay. Vấn đề làm cho mình không hài lòng nhiều nhất trên chiếc máy này là màn hình. Độ phân giải HD+ không đến nổi nào, nhưng độ sáng và góc nhìn của màn hình thì hơi kém.
Cuối cùng về khoảng pin, mình dùng để chụp nhiều hình, mở Facebook, bật map với mạng 4G từ trưa đến chiều tối thì máy còn hơn 50% pin. Vậy nên pin có thể xem là tốt và đủ đáp ứng nhu câu một ngày của chúng ta. Tóm lại, chiếc máy này vẫn là dành cho tín đồ selfie.
Và nếu đọc hết cái bài dài ngoằng này mà vẫn không chọn máy thì bạn cũng đừng nên bỏ qua văn hoá ăn vặt ở Sài Gòn nếu chưa thử nhé, bởi mình thì không có đủ thời gian để đi nhiều hơn nhưng những món ăn vặt Sài Gòn thì vẫn còn rất nhiều rất đa dạng đáng để thử ít nhất 1 lần!