Chạm vào rồi chẳng muốn rời ra
Cứ nghĩ thế gian vào đấy hết
Một tay úp mặt chén xoay vần.
Vinh hoa tựa hồ như chén ngọc. Chạm vào rồi chẳng muốn rời ra
Nào đã phải tối cao tạo mệnh
Đâu đã là tế thế kinh bang
Chú bé nhỏ say sưa một góc
Vẫn mân mê chén ngọc xoay vần.
Chú bé nhỏ say sưa một góc. Vẫn mân mê chén ngọc xoay vần.
Tôi loanh quanh trong cõi đời chộn rộn
Như chú bé kia, gắng gỏi… tìm vinh hoa
Rồi nhận ra, ảo mộng là chén ngọc
Chạm vào, rơi xuống, khẽ tan ra…
Đăng An
Trung thu hoài niệm: Mặt nạ giấy bồi và tiếng trống giòn tan vang mãi ký ức tuổi thơ tôi…
Tài nữ gặp phải người chồng tệ bạc, cuối cùng dựa vào một bài thơ để tự cứu mình
Lời giãi bày bất ngờ của một ‘cao nhân’ – Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người