Dù đã hai năm trôi qua nhưng đối với anh Hùng mọi thứ vẫn không có gì thay đổi nhiều. Vẫn ngôi nhà ấy, vẫn khung cảnh mộc mạc, giản dị ấy, vẫn là người phụ nữ tần tảo ấy – ngoại của anh. Một người bà mà anh rất tôn trọng và yêu quý.
Bà là nguồn động lực rất lớn để anh thực hiện tốt những chuyến đi của mình, người nhiếp ảnh gia trẻ tuổi này luôn mang theo bên mình hành trang chính là tình thương của người bà mà anh vô cùng yêu quý và tôn trọng. Qua những đoạn đường đầy chông gai và thử thách chỉ cần có một người làm chỗ dựa, làm nơi để cho anh trở về và quên hết mệt mỏi.
Người phụ nữ tần tảo đầy nghị lực sống chính là chỗ dựa cho anh, và trong chúng ta ai cũng có một tuổi thơ đầy dữ dội và đáng nhớ trong đó có lẽ không thể thiếu bóng hình người bà phúc hậu hi sinh và yêu thương con cháu…
Mỗi khi đi xa về quê, anh Hùng rất vui và hạnh phúc khi vẫn nhìn thấy ngoại được khỏe mạnh,vẫn có thể làm được những công việc nhẹ nhàng hàng ngày. Đó là những hình ảnh anh muốn lưu giữ mãi mãi, để có những kỷ niệm thật đẹp bên cạnh bà ngoại anh Hùng đã thực hiện chụp bộ ảnh này. Bà anh khi bóc lạc, lúc bóc ngô, khi phơi thóc, lúc phơi lúa, hay cho đàn gà ăn gạo… tất cả đều vô cùng giản dị mà quá đỗi thân thương…
Nguồn ảnh trong bài: Dongvanhung.photo
Di Hân
Hương sắc Việt Nam: Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người…
Hương sắc Việt Nam: Trở về quê hương, đâu rồi thời đôi chân nhỏ lấm bùn, lon ton theo mẹ?
Từ tận cùng khổ đau thù hận, tôi đã may mắn tìm thấy đường về hạnh phúc