Ê-kíp của đạo diễn Denis Villeneuve sử dụng một cách tinh tế những yếu tố đã từng biến Blade Runner thành huyền thoại, thổi vào đó hơi thở của điện ảnh đương đại để tạo ra một trong những bộ phim khoa học viễn tưởng xuất sắc nhất năm nay.
35 năm trước, đạo diễn kỳ cựu Ridley Scott đã tạo nên một thế giới đầy mê hoặc của Blade Runner với phong cách Neo-Noir. Nó xuất phát từ Noir, một phong cách làm phim đen trắng nổi lên ở Hollywood từ thập niên 40, khai thác nội dung và lời thoại để tạo sức hấp dẫn với bối cảnh ít được chau chuốt được che đậy bởi hiệu ứng ánh sáng với độ tương phản cao. Neo - Noir thừa hưởng cách kể chuyện ly kỳ lấy nội dung làm chủ đạo của thể loại Noir cổ điển, đặt nó vào trong những khung hình tinh tế mang đầy ẩn ý nghệ thuật. Còn với phiên bản mới nhất của đạo diễn Dennis, Neo-Noir được nâng lên một tầm cao hơn với hiệu ứng âm thanh làm rúng động trái tim khán giả.
Blade Runner của đạo diễn Ridley Scott là một bộ phim kinh điển, nhưng nó không hoàn hảo ngay từ đầu. Từ 1982 đến 2007, có đến 7 phiên bản được tung ra mang lại nhiều góc nhìn khác nhau về thế giới Blade Runner. Tuy nhiên dù bạn có xem phiên bản nào chăng nữa, Blade Runner 2049 vẫn đem đến sự liền mạch cho câu chuyện với bối cảnh 30 năm sau. Đặc biệt là fan của phần trước sẽ nhận thấy rất nhiều 'món quà' được ê-kíp mới lồng ghép, từ cách phối màu, góc quay cho đến sự tái xuất của những nhân vật đã đi sâu vào lòng người. Bạn cũng hoàn toàn có thể xem Blade Runner 2049 là một bộ phim độc lập, với sự trợ giúp của 3 bộ phim ngắn:
Blade Runner 2049 đưa bạn đến thế giới tương lai, khi nền văn minh nhân loại được xây dựng trên sức lực của những replicant (người nhân bản). Nền văn minh càng phát triển, người nhân tạo càng hoàn hảo thì con người lại càng sợ hãi. Thế giới tương lai của Blade Runner được tạo nên bởi bức tường vô hình phân biệt giữa người và người nhân bản, nếu nói với bất kỳ bên nào rằng bức tường đó không còn thì thế giới sẽ rơi vào chiến tranh. Nhiệm vụ bảo vệ bức tường ấy thuộc về Blade Runner, thông qua việc tiêu diệt những người nhân bản đã 'quá giống' con người.
Mặc dù bối cảnh tương lai thường gắn với thể loại hành động, tuy nhiên Blade Runner 2049 thực chất là một bộ phim tâm lý. Thay vì những cảnh chiến đấu hào nhoáng, phim cuốn hút người xem bởi kịch bản ly kỳ với mỗi nhân vật đều mang tính biểu tượng. Và quan hệ giữa các nhân vật với nhau cũng mang nhiều ẩn ý để làm tôn lên biểu tượng ấy. Đạo diễn Denis Villeneuve khéo léo sử dụng những biểu tượng đó, kết hợp với góc quay đậm chất nghệ thuật và âm thanh xuất sắc để vẽ nên bức tranh lớn về nền văn minh nhân loại trong thế giới tương lai của Blade Runner. Đó là bức tranh đầy cảm xúc, đặt ra những câu hỏi về triết lý của cuộc sống và xã hội con người khiến chúng ta sẽ còn phải suy ngẫm mãi về sau. Ở đó không có câu trả lời tuyệt đối, chỉ là cách riêng mà mỗi người trong chúng ta nhìn nhận những sự kiện diễn ra trong phim.
Đối với mình, 'Cảm xúc có làm nên con người?' là câu hỏi chủ đạo của Blade Runner 2049 và nó được thể hiện qua 3 nhân vật chính của phim là K (Ryan Gosling), Joi (Ana de Armas) và Luv (Sylvia Hoeks). Một điểm thú vị là trailer của phim cũng hé lộ rằng K chỉ là mã số, cái tên mà anh chọn chính là Joe. Nếu tinh ý, bạn sẽ nhận thấy tên nhân vật trong phim đều có hàm ý bên trong. Joe là cái tên thường thấy trong cụm từ Average Joe, ám chỉ một con người bình thường. Trong khi đó tên 2 nữ chính trong phim là Joi và Luv là chơi chữ từ Joy (niềm vui) và Love (tình yêu). Mối quan hệ giữa Joe-Joi-Luv có thể xem là tượng trưng cho cuộc sống của một con người, bị chi phối bởi niềm vui và tình yêu.
Joi là người yêu ảo của K, là tất cả những gì mà anh mua được với đồng lương của một kẻ nô lệ thời tương lai. Thông qua tài năng của nữ diễn viên mới nổi Ana de Armas, bạn sẽ thấy được sự dịu dàng quan tâm của Joi đối với K. Nhưng một mặt khác phim cũng luôn nhắc chúng ta rằng Joi là một sản phẩm tạo ra từ con số 0 và 1, với mục đích duy nhất là làm hài lòng chủ của mình. Liệu cảm xúc đó có thể coi là thật hay không? Sâu xa hơn nữa, quan hệ giữa K và Joi phản ánh thực tế của xã hội chúng ta: bạn có thể dùng tiền để mua 'niềm vui' nhưng liệu có thể xem nó là cảm xúc thật sự hay chỉ là món hàng được trao đổi?
Tương phản với Joi là Luv, một người nhân bản. Sylvia Hoeks cho chúng ta thấy rằng nếu như 'niềm vui' luôn dịu dàng thì 'tình yêu' đầy đau khổ. Nó được thể hiện rõ nét ở những phân cảnh Luv ở cùng chủ nhân của mình, khuôn mặt đượm buồn ngấn lệ bởi khát khao được yêu thương. Và để có được tình yêu thương ấy, Luv đã phải chiến đấu chống lại cả thế giới, trong đó có K. Vâng, 'tình yêu' đôi lúc cũng vô cùng tàn nhẫn.
Và K, hay Joe, là nhân vật chính của phim, một người nhân bản và cũng là một Blade Runner. Không ai gần với câu trả lời về 'định nghĩa con người' hơi là kẻ đang bảo vệ chính sự khác biệt đó. Ryan Gosling tiếp tục chứng tỏ anh là một trong những ngôi sao xuất sắc nhất Hollywood hiện nay với diễn xuất không thể chê vào đâu được. Hành trình tìm kiếm sự thật của K không chỉ được thể hiện qua những tình tiết ly kỳ nối tiếp nhau, mà nó còn ở sự thay đổi bên trong con người anh. Tất cả những yếu tố đó được truyền tải toàn vẹn đến người xem thông qua những góc quay ấn tượng về nghệ thuật.
Khi nhắc đến phim Neo-Noir, sẽ vô cùng thiếu sót khi nếu không nó đến cách mà nó truyền tải cảm xúc thông qua từng khung hình được chăm chút tỉ mỉ. Người đứng đằng sau ống kính máy quay của Blade Runner 2049 là Roger Deakins, một trong những đạo diễn hình ảnh xuất sắc nhất của Hollywood. Blade Runner 2049 sử dụng rất nhiều góc quay cận cảnh vào khuôn mặt diễn viên, sử dụng bố cục ánh sáng với độ tương phản cao để tô đậm cảm xúc của nhân vật. Thông điệp của phim không chỉ truyền tải bằng diễn xuất và lời thoại, nó còn được thể hiện qua khung cảnh được phối màu một cách tinh tế. 2 nhân vật minh chứng rõ nét nhất của thủ pháp này chính là Wallace (Jared Leto) và Deckard (Harrison Ford).
Nhân vật Niander Wallace của Jared Leto luôn ở trong một kim tự tháp, với nét đặc trưng là tông màu vàng chủ đạo và nước (hoặc phản chiếu bóng nước lên tường). Không chỉ ấn tượng, khung cảnh này còn giúp chúng ta hiểu được vị thế của Niander Wallace. Kim tự tháp và vàng luôn gắn liền với biểu tượng của quyền lực, và Niander Wallace chính là nhân vật quyền lực nhất trong Blade Runner khi cứu cả thế giới khỏi nạn đói. Trong khi đó nước là biểu tượng cho sự sống, ám chỉ ông ta chính là người tạo nên thế hệ người nhân bản mới trong phim. Riêng với Jared Leto, anh tiếp tục là nhân tố X với thời lượng xuất hiện khiêm tốn nhưng ấn tượng để lại vô cùng mạnh mẽ, như cách mà anh thể hiện vai Joker trong Sucide Squad.
Đối lập với Niander Wallace là Rick Deckard, với tông màu cam chủ đạo và khung cảnh sòng bạc hoang tàn. Nó khiến người xem cảm nhận được số phận của Deckard, một Blade Runner 'đã từng' làm xuất sắc công việc của mình, nay đang trốn chạy và bị cả thế giới quên lãng. Thật lòng mà nói thì Harrison Ford không còn giữ được phong độ như 35 năm trước, nhưng sự xuất hiện của ông có thể xem là lời tri ân ngọt ngào dành cho Blade Runner ngày xưa. Đồng thời đem tới chút hoài cổ với những bản nhạc đã đi vào huyền thoại của Elvis Presley (Can't Help Falling in Love, Suspicious Minds) và Frank Sinatra (One for My Baby).
Một chút hoài cổ ấy càng ngọt ngào hơn khi xuyên suốt Blade Runner 2049 là những bản nhạc nền mang đậm chất hiện đại do Han Zimmer và Benjamin Wallfish sáng tác. Điểm đặc trưng của nhạc trong phim là ít sử dụng trung âm, thay vào đó là vẫn sử dụng âm trầm rền vang khắp phòng chiếu khiến khán giả thắt nghẹn xen kẽ với âm cao gây cảm giác hồi hộp cho từng cảnh phim. Đây là phong cách từng được áp dụng rất thành công trong bộ phim Dunkirk của Christopher Nola, vốn cũng do Benjamin Wallfish sáng tác. Nó toát lên sự sắc lạnh và ngột ngạt, phối hợp hoàn hảo với khung cảnh tương lai mang một màu xám u buồn của thành phố 'thiên thần' năm 2049.
Và tông màu xám ấy có lẽ cũng là số phận của Blade Runner 2049, một bộ phim tuyệt vời nhưng sẽ rất kén người xem. Nội dung phức tạp với các tuyến nhân vật lồng ghép nhiều ẩn ý là điểm mạnh nhất của phim, nhưng cũng chính là điểm yếu nhất của nó. Những câu hỏi mang tính triết lý của phim về bản chất không có câu trả lời rõ ràng, thay vào đó bạn phải xâu chuỗi các tình tiết để tự tạo ra câu trả lời cho chính mình. Nếu ví phim giải trí là 'niềm vui' thì Blade Runner 2049 đại diện cho 'tình yêu', và kinh nghiệm cho thấy rằng muốn có được tình yêu thì phải vượt ra rất nhiều thử thách. Bạn có muốn thử không?