Ngàn me non mở mắt.
Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời.
Một vạt nắng,
Vài ba vạt nắng,
Mờ dần đi,
Mây vần vũ đen rầm.
Mưa lại rơi,
Ào ạt rơi, rơi…
Vườn hoa nhỏ,
Sàn nhà không mái,
Chỉ cho hoa,
Không chỗ trú cho người,
Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi!
Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi. Ào ạt rơi, rơi…
Đâu cũng mưa,
Đông, Tây, Nam, Bắc,
Mưa gọi nhau ầm ào…
Đoàn nhạc Thiên Thanh,
Sáng loáng kèn đồng.
Dàn trống uy nghiêm,
Sáng loáng những gương mặt hiền.
Những nụ cười, ánh mắt,
Tri âm tự ngàn năm,
Kết hòa ái, từ bi….
Những nụ cười, ánh mắt. Tri âm tự ngàn năm. Kết hòa ái, từ bi….
Xuất hiện giữa biển xanh
Một Phúc thần áo trắng,
Mặt hồng hào, mắt tràn ngời ánh sáng,
Tay cầm đũa giơ cao,
Mềm mại…
Sóng nhạc đổ dồn theo.
Vũ điệu đôi tay,
Dẫn âm nhạc tầng nối tầng,
Dồn, dồn lên, dồn lên hào khí,
Dàn Trống xung thiên, hoan lạc nở xanh trời…
Bè Sáo vi vút cao, cao lên,
Mở cánh cửa cung Tiên, trầm bổng…
Cả thế gian hướng Thượng, chốn xa xôi
Nhạc dào lên, chen kín mọi vòm trời…
Dồn, dồn lên, dồn lên hào khí. Dàn Trống xung thiên, hoan lạc nở xanh trời…
Nhạc tạm ngừng,
Mưa bỗng ngừng rơi…
Trời Xanh mở,
Bạch Vân trôi từ Thiên Tải,
Xoáy thành tròn, tròn, trắng xốp,
Nắng tinh khôi…
Mây trắng viền,
Đĩa Mặt Trời chói lói,
Hóa Pháp Luân vàng rực, xoay quay,
Gọi nhân thế quy hồi…
Đĩa Mặt Trời chói lói. Hóa Pháp Luân vàng rực, xoay quay. Gọi nhân thế quy hồi…
Gió nhẹ hong khô, phơ phất tóc ai,
Những nụ cười như đằm thắm lại,
Vừa gặp nhau trong một buổi mai,
Cùng ngồi dưới mưa bay,
Tịnh Công nhạc dịu dàng khe khẽ,
Cùng đứng bên nhau, quyện hòa lời Thần Thánh
Cùng thệ ước,
Duyên ngàn xưa, gặp lại,
Cùng chung Cha, cùng học một Thầy.
Gió nhẹ hong khô, phơ phất tóc ai. Những nụ cười như đằm thắm lại,
Quay bốn phía, đều gặp nụ cười,
Hồn bỗng tỏa mười phương,
Xôn xao bao Thế giới.
Lặng im đổi trao, cần chi phải nói,
Mai xa rồi, ngàn vạn lý đâu xa?
Trái đất tí hon, chỉ là quán trọ,
Luyến lưu chi?
Ta sẽ về nhà,
Theo địa chỉ những khúc ca…
Luyến lưu chi? Ta sẽ về nhà. Theo địa chỉ những khúc ca…
Đang miên man, giữa im lặng muôn người
Người chị hàng trên, ôm kèn, quay đầu lại
Một em gái phương xa,
Ngời ngợi một đóa hoa,
Ngón búp măng tỉ mẩn và mê mải,
Vén từng sợi tóc, lết bết lòa xòa,
Những sợi nắng cong mềm rười rượi làn da…
Lòng mình lặng im,
Chùng xuống mãi,
Một cảm giác êm như nhung
Hai chị em cùng cười
Đôi chim ngừng hót,
Cành me mở lá đón long lanh
Đất trời như ngưng lại
Buổi sáng sau mưa
Sao mịn ngọt trong lành…
Hai chị em cùng cười. Đôi chim ngừng hót. Cành me mở lá đón long lanh…
Khải Hoàn
Thơ: Làng trong thành phố
Thơ: Tháng Bảy yên bình ngọt lịm sắc thời gian
Thầy thuốc đông y: “Cứu người thì được, cứu mình khó thay!”