Tôi trở về khi dông gió đang lên
Mẹ đi vắng, sân tràn lá rụng
Đàn gà kéo lên thềm dàn trận
Cánh cửa sổ chưa cài theo gió giật từng cơn.
Đàn gà kéo lên thềm dàn trận / Cánh cửa sổ chưa cài theo gió giật từng cơn.
Tôi quen vắng nhà như một đương nhiên
Những nhỏ nhặt chẳng bao giờ tính đến
Những nếp áo nhăn, những lo toan giỗ, tết
Dường như không phải việc của mình.
Những nếp áo nhăn, những lo toan giỗ, tế / Dường như không phải việc của mình.
Tôi bước theo đon đả nhịp phố phường
Gót giầy nhọn làm oằn lên rơm rạ
Những câu chuyện mẹ thường hay kể
Lại là điều tôi dễ dàng quên.
Những câu chuyện mẹ thường hay kể / Lại là điều tôi dễ dàng quên.
Rồi mai này con tôi sẽ lớn lên
Cũng có thể lại như tôi thời trẻ
Những ý nghĩ không cùng thế hệ
Và tôi có buồn như mẹ tôi xưa?
Những ý nghĩ không cùng thế hệ / Và tôi có buồn như mẹ tôi xưa?
Trước ngôi nhà còn in dấu tuổi thơ
Chợt nghĩ đến một điều xa ngái
Mẹ và lo toan không còn ở lại
Biết lấy gì để níu giữ tuổi thơ?
Mẹ và lo toan không còn ở lại / Biết lấy gì để níu giữ tuổi thơ?
Thu Phương
——————————————————————————————————————————————
Thơ: Nhớ mẹ, con mơ mãi mẹ trẻ lại, thiếu nữ kiêu sa của một thời
Thơ: Nhật ký ngày ngâu
Quan chức Trung quốc: Giang Trạch Dân đã ra lệnh thu hoạch nội tạng