Ai đã một lần đến cao nguyên Mộc Châu, hẳn trong lòng không khỏi xao xuyến trước cảnh đẹp mơ màng và những nụ cười sơn cước trong trẻo nơi đây. Nhà thơ Minh Huyền trong một lần “phải lòng” miền đất đẹp đẽ này, đã viết những áng thơ gửi tặng tiểu mục Hương Sắc Việt Nam của Đại Kỷ Nguyên. Kính mời quý độc giả trải nghiệm.
Trên này đang vào thu
Gió se lạnh mây quấn vờn sườn núi
Nắng tơ óng hanh hanh má bưởi
Vàng nhạt trái hồng, xanh mỡ màng bơ.
Gió se lạnh mây quấn vờn sườn núi. Nắng tơ óng hanh hanh má bưởi
Mộc Châu ơi, sao bước chợt ngẩn ngơ
Trước ngút ngát những nương chè xanh thắm
Cái màu xanh đậm đầy mưa, gió, nắng
Xanh dịu dàng, xanh tới nôn nao.
Cái màu xanh đậm đầy mưa, gió, nắng. Xanh dịu dàng, xanh tới nôn nao.
Những luống chè thẳng tắp đẹp sao
Búp chè xinh nương bàn tay thoăn thoắt
Ánh mắt nụ cười thuở đánh chuyền đánh chắt
Theo tuổi về rời rợi mát xanh.
Ánh mắt nụ cười thuở đánh chuyền đánh chắt. Theo tuổi về rời rợi mát xanh.
Vạn vật nơi này như chẳng thể đợi xuân
Cứ tưng bừng nhuộm thắm vùng đất đá
Niềm yêu thương dâng tràn bao hoa lá
Những nỗi niềm không thể nói bằng thơ.
Niềm yêu thương dâng tràn bao hoa lá. Những nỗi niềm không thể nói bằng thơ.
Thảo nguyên xanh và tôi như mơ
Sắp xa rồi mà bàn chân níu lại
Phải mắt tôi say màu xanh mềm mại
Hay tại tay em mỗi ngày
cứ góp nhặt những niềm vui…
Hay tại tay em mỗi ngày. cứ góp nhặt những niềm vui…
Minh Huyền
Hương sắc Việt Nam: Trước ngôi nhà tuổi thơ, khi mẹ vắng sân tràn lá rụng…
Hương sắc Việt Nam: Thoáng lao xao trời Bắc vào thu, tay em sen thơm mềm hương cốm…