Nếu đi trong ngày sáng đi chiều về bạn cũng có thể ghé qua rừng cao sư, suối Trúc, núi Cậu, chùa Thái Sơn và chờ hoàng hôn ở hồ Dầu Tiếng. Nếu thêm một ngày thì có thể đi thêm khoảng 30km là đến Tây Ninh và về lại Sài gòn tròn một vòng. Mình chỉ đi một ngày, đến hơi muộn và về vội vã, bụng nghĩ sẽ thực hiện lại cung này.
Nhiều người bảo đi chơi du lịch muốn tự do hoặc muốn hưởng thụ trọn vẹn cảnh vật sơn hà thì không mang theo cái máy chụp ảnh!
Có lẽ một cái máy ảnh quá cồng kềnh sẽ gây nhiều trở ngại cho việc di chuyển, chi phối nhiều hơn; hoặc việc phải dành thời gian cho việc tìm mọi cách phức tạp để ghi lại một khung cảnh làm cho khoảng thời gian hưởng thụ của chuyến đi bị hẹp lại. Và, du lịch thông thường, giải pháp chụp ảnh bằng chiếc máy ghi hình nhỏ gọn, chế độ tự động ngon, dễ thao tác chụp, bớt phải phân tâm tính toán, hình ảnh có chất lượng đủ lưu lại kỷ niệm những nơi viếng thăm. Một chiếc compact nhỏ gọn như RX100 V cũng là một chọn lựa.
Mình tới nơi thì những người thợ cạo mủ cao su đã hoàn tất công việc và đang di chuyển cao su ra ngoài. Người bạn đi cùng bảo muốn chụp hình thợ lấy mủ, phải có mặt từ lúc 2 giờ sáng, theo họ vào các khu rừng cao su, có những câu chuyện hay về họ.
Trong hình, dễ thấy một bên lá cao su còn xanh, bên kia thì vàng choạch và bắt đầu rụng. Người dân giải thích rằng hai giống cao su khác nhau sẽ có thời điểm rụng lá khác nhau.
Mỗi năm vào khoảng gần tết âm lịch, cao su sẽ thay lá và khoảng thời gian vàng lá là rất đẹp khi nắng lên.
Người dân sống sâu trong khu dân cư của rừng cao su. Thi thoảng mới có chiếc xe máy chạy ngang, hầu hết là dân mua bán
Hoặc các xe vận chuyển hàng hoá, hoặc chở cao su từ trong rừng ra điểm tập kết.
Vẫn là cách thu hoạch mủ truyền thống, thợ sẽ cạo bỏ lớp vỏ cũ trước khi lật chén mủ để lấy một mẻ mới.
Nhà máy chế biến cao su từ thời Pháp, trên cái đài nước ấy, nhìn kỹ bạn sẽ thấy bộ loa 4 hướng, âm thanh như còi tàu cổ trong phim thời trung cổ chạy bằng hơi nước. Theo giờ mà nó hú lên để báo hiệu cho phu công cao su đến giờ làm và nghỉ hoặc đổi ca. Mình được nghe hai lần lúc 12 giờ trưa và 13 giờ khi còn loanh quanh chỗ này tìm quán ăn.
Cũng có nhà máy đã ngưng hoạt động, bỏ hoang. Cao su những năm gần đây không còn giá như trước, người dân họ bảo vậy. Trước đây nhà nào có một mẫu là mỗi ngày thu nhập khoảng một triệu đồng, giờ chỉ còn khoảng một phần ba hoặc tư thôi.
Nếu lòng vòng trong rừng cao su đến chiều, nắng vàng tạt ngang vào rừng cao su, đi bộ và tận hưởng cảm giác thanh vắng cho đến lúc hoàng hôn tắt dần là một trải nghiệm rất thú vị.
Ánh sáng tạt ngang nhiều hấp dẫn với bóng đổ nếu bạn thích chụp hình
Hoàng hôn
Từ rừng cao su ra buổi trưa, kiếm được cái quán ăn bình dân mà ngon thì phải nhờ thổ địa dẫn đường. Trước khi đến Hồ nên ghé thưởng thức món lẫu gà đi bộ nấu với ớt hiểm. Cái này chắc là ăn rồi mới biết! Rất ngon!
Gà vườn tươi ngon, chỉ chấm mắm ớt dằm đơn giản, ăn với bún hoặc mì. Ớt rất cay nhưng không nóng và lâu như ớt thường ăn, nước nấu lẫu nghe bảo là ngọt từ gà mà ra...
Anh em nào có dịp đi Dầu Tiếng thì ghé thử. Đỡ thời gian đi kiếm quán ăn lòng vòng giữa trưa nắng.
Một thành viên Camera Tinh tế rất tích cực, ở Dầu Tiếng giới thiệu quán này đấy! Bạn tên Uyên Vy rất nhiệt tình hướng dẫn. Tiếc là hôm đó bạn chỉ dẫn đường tới rồi phải đi vì đang học ở Sài gòn.
Sau trưa thì có thể ghé loanh quanh khu dân cư để chụp ảnh đời sống thường ngày.
Các quán nước dọc đường
Ghé suối trúc. Hôm ấy suối không còn nước, một vài nhóm bạn trẻ cũng lên đây picnic.
Hoặc lòng vòng lên chùa Thái Sơn
Một ngôi chùa rất lớn. Hôm mình ghé thì vắng vẻ vì giưã trưa và ngày thường.
Tháp phù đồ - nơi các sư thầy tĩnh toạ thiền tịnh.
Các quán nước mía võng là nơi nghỉ tốt nhất, hỏi thăm thông tin và nghe chủ quán dễ thương kể chuyện địa phương là một cách.
Vui vẻ luôn làm cuộc sống dễ chịu
Cởi mở đơn giản luôn làm cuộc sống nhẹ nhõm hơn
Hoặc đi lang thang trong rừng chụp ảnh
Mọi thứ qua ống kính máy ảnh lưu lại ký ức những gì ta nhìn thấy, rất lâu
Và, bạn nên ghé Hồ Dầu Tiếng. Núi Bà Đen nổi tiếng Tây Ninh ở đàng xa đó!
Hồ Dầu Tiếng rất độc đáo, không khí trong lành, mát dịu. Mình nghĩ đến Dầu Tiếng lúc bình minh lên, hay đón hoàng hôn xuống để cảm nhận hết được vẻ đẹp của cảnh quan nơi đây. Một bức tranh tuyệt vời hiện lên với một vẻ đẹp yên bình, thơ mộng. Tất cả như hòa quyện vào nhau tạo nên vẻ huyền ảo, đầy sức quyến rũ.
Lữ khách thấy lòng mình nhẹ đi trước cảnh sắc thiên nhiên, rồi nhịp đập dịu dàng của những con sóng nơi lòng hồ làm dịu hết những bộn bề của cuộc sống hiện đại tất bật ồn ã. Tiêu cự 24mm.
Để đi hết hồ Dầu Tiếng sẽ mất cả giờ đồng hồ. Trong hình là trạm theo dõi đập nước Dầu Tiếng.
Mình ngồi chờ cho mặt trời xuống dần...
Bạn Duy người địa phương hẹn vài tuần nữa, khi cao su vàng nhất, mời anh em ghé lên chụp hình tham quan và ghé nơi này chờ hoàng hôn để thấy sự tĩnh lặng bình an rất lạ.
Đi du lịch hay picnic, thăm viếng các địa danh, phong cảnh hay cuộc sống một nơi khác, chắc chắn có rất nhiều cảm nhận. Có thể về đến nhà sẽ rơi rụng hay quên dần... những bức hình sẽ lưu lại rất lâu kể cả khi ta không còn nhớ. Nếu chỉ là lưu niệm như thế, thì thiết bị ghi hình nào cũng tốt cả, miễn là đủ gọn nhỏ, và không làm phiền chúng ta trên quãng đường đi.
Ảnh hoàng hôn khi tắt hẳn là lúc mình quay trở ra ngang qua rừng cao su!
Nếu anh em thích, chúng ta có thể tổ chức một chuyến cùng đi mùa cao su thay lá này!