Thời buổi mà công nghệ và mạng xã hội lên ngôi nên dường như người ta có xu hướng phô trương, phơi bày, tô vẽ mọi thứ xung quanh đời tư của mình trên đó.
Nhìn ở một khía cạnh, tất nhiên nó giúp cho cuộc sống của chúng ta trở nên rộng mở hơn, bớt ngột ngạt hơn, gắn kết kết chúng ta trong nhiều mối quan hệ hơn…Thế nhưng, cũng chính từ đây, căn bệnh mang tên “sống ảo” khiến chúng ta ngày càng xa rời hơn với những thứ tình cảm gần gũi, gắn bó với chúng ta ngoài đời.
Câu chuyện dở khóc dở cười của anh chàng dưới đây có lẽ sẽ khiến nhiều người “giật mình” nhận ra mạng xã hội đã chi phối quá lớn đến cuộc sống của chúng ta như thế nào. Chia tay chỉ vì… thói quen “cuồng” selfie của bạn gái. Nghe có vẻ hơi “chẳng đâu vào đâu” nhưng không thể phủ nhận rằng nó đang xảy ra vô cùng nhiều ở thời buổi của chúng ta.
“Tôi thề với anh em là tôi vừa chia tay người yêu vì cái thói quen chụp ảnh của người yêu tôi. Tôi là K53, người yêu tôi K54, tôi đi làm cũng bận lắm chứ, rảnh ra một chút là dành thời gian cho người yêu thì phần lớn toàn đi chụp ảnh… Tôi ghét cay ghét đắng thể loại chụp ảnh đồ ăn, rồi selfie, rồi cái gì cũng chụp chụp và chụp, mà chụp bằng điện thoại ấy. Tôi thấy mệt mỏi vô cùng.
Đi cái nhà hàng nào đẹp đẹp, sang trọng là chụp chụp chụp và chụp.
Có cái món nào ngon lại chụp chụp chụp và chụp.
Món nào đẹp cũng chụp chụp chụp và chụp.
Đến cái món xấu cũng chụp chụp chụp và chụp, rồi về viết status chê lên chê xuống, được hẳn 30 likes. Lần nào ăn cũng phải chờ và chờ.
Đi du lịch cùng công ty, người ta đi chơi, teambuilding, người yêu mình mất hút, một lúc sau hỏi đi đâu kêu “em đi ngắm cảnh”. Ngắm cái gì mà hơn 300 bức ảnh trong điện thoại.
Về quê chơi với gia đình mình cũng chụp chịp và chụp. “Đây là bố người yêu”, “đây là mẹ người yêu”, “đây là cháu người yêu”, “đây là con chó nhà người yêu”…
Đang đi đường 2 đứa nắm tay, cũng chụp chụp và chụp…
Chụp cả cái cốc, chụp cả cái thìa, chụp cả con kiến nữa…
Nói chung tình cảm của chúng tôi phần lớn thời gian là chụp chụp và chụp, phần lớn thời gian dành cho những bức ảnh.
Đấy, tôi khó chịu, tôi bày tỏ vấn đề rồi giận dỗi nhau. Chia tay cái, xóa album… Hết!”.
“Ông bà anh yêu nhau thời chua có Tivi
Ông bà anh yêu nhau thời chua có xe hơi
Ông thường đưa bà anh đi dạo quanh trên con ngựa sắt Thống Nhất màu xanh
Ông bà anh đưa nhau đi khắp phố xa
Bà ngồi trên gác-ba-ga chiếc xe đạp tróc sơn
Ông mua tặng bà anh một đóa hoa
Và đó là món quà đầu tiên
Ôi tình yêu, ngày xưa đẹp lắm con ơi
Những dòng thư tay viết vội
Những lời ngây ngô đầu môi
Và thời ấy, bình dị lắm con ơi
Chạm tay nhau một giây thôi, là nhớ nhau cả đời.
….
Anh và em yêu nhau thời xe máy, ô tô
Anh và em yêu nhau thời Facebook, Zalo
Anh và em yêu nhau thời tay cầm… Oppo
Anh và em yêu nhau ngày tháng trôi mau
Vì
Ta chẳng nói chuyện gì với nhau
Ngồi bên nhau cầm điện thoại thật lâu
Và có nhiều lúc em giận dỗi khi
Anh chẳng muốn khoe em với thiên hạ hiếu kỳ
Ôi tình yêu thời nay mệt quá ai ơi
Giận nhau không nói một lời
Chỉ vì không rep inbox thôi
Và em ơi, thời nay mệt quá đi thôi
Anh muốn tình yêu tuyệt vời
Như ôngbà anh…”
Ai trong số chúng ta chưa từng mơ ước về một tình yêu đơn giản mà vẫn Xanh Ngát Xanh một thời như thế?