Nói chung, cái cảm giác khi mà lần đầu tiên thẩm thấu từng con chữ của thể loại truyện kiếm hiệp, tựa như bạn đang ăn một món ăn không hợp khẩu vị vậy. Chắc phải dùng từ “khó nuốt” mới diễn tả được hết cảm nhận đấy. Cái đầu óc vốn sến súa của mình bấy lâu chỉ quen với những mỹ từ bay bổng, lãng mạn và ngọt ngào, đọc đến đâu là thấm từng cảm xúc đến đấy. Còn ở đây, cái khó của truyện kiếm hiệp ở chỗ là từ ngữ rất khó hiểu, nó như thuộc về một thời đại nào đó rất xa, phủ đầy bụi phong trần, giang hồ. Thực sự nhiều đoạn, mình không thể hiểu hết được từng từ, từng chữ. Nếu muốn cảm và thấm hết được nghĩa của nó có khi phải đọc rất chậm, hoặc đọc đi đoc lại nhiều lần. Hẳn phải là người tỉ mỉ và kiên nhẫn lắm mới làm được điều này.
Bộ kiếm hiệp đầu tiên mà mình đọc là Ỷ Thiên Đồ Long Ký của nhà văn Kim Dung. Trước đó mình cũng có xem vài bộ phim được chuyển thể từ truyện của ông như Thần Điêu Đại Hiệp, Thiên Long Bát Bộ. Chắc hẳn là ở đây mọi người xem phim kiếm hiệp nhiều hơn là đọc truyện. Bản thân mình cũng thấy xem phim thì dễ hiểu và dễ cảm nhận hơn rất nhiều, vì mọi thứ khi ấy, không phải dựa vào từng từ, từng chữ nữa, mà đều đã được phơi bày qua hình ảnh cụ thể hết rồi. Mà đã là kiếm hiệp thì phải nhìn tận mắt, nghe tận tai mới thấy nó đã.
Nhưng ngược lại, xem phim sẽ không bao giờ mang đến cho bạn nhiều liên tưởng thú vị như đọc truyện được. Và vẫn với con mắt của kẻ say truyện ngôn tình đem vào kiếm hiệp, có lẽ cái thu hút mình nhất ở Ỷ Thiên Đồ Long Ký không phải là những đấu đá, tranh giành, không phải là những trận giao đấu quyết liệt sống còn, không phải là những bí quyết võ công vô địch thiên hạ, không phải là những chuyến hành tẩu giang hồ của các anh hùng võ lâm, mà hẳn là những bài ca tươi đẹp về tình yêu đôi lứa.
Khác với những câu truyện ngôn tình mà mình từng đọc, các nhân vật sẽ bộc lộ tình cảm của họ trực tiếp, còn ở đây, trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký lại là một thứ tình cảm gì đấy rất đặc biệt, thường rất sâu, rất ẩn và hầu hết đều gặp nhiều ngang trái. Đó là tình yêu rực rỡ giữa Ân Tố Tố - con gái của giáo chủ Thiên Ưng giáo Ân Thiên Chính - với chàng Trương Thúy Sơn, đệ tử thứ năm của Trương Tam Phong phái Võ Đang. Đó là tính yêu lặng lẽ của Trương Vô Kỵ - giáo chủ Minh giáo Trung Hoa, với cô gái Ba Tư yêu kiều Tiểu Chiêu. Thế nhưng cuối cùng họ vẫn chia tay nhau trong ngậm ngùi đau đớn.
Đó cũng là tình yêu tươi đẹp giữa Trương Vô Kỵ chàng trai Hán tộc, lãnh đạo lực lượng kháng Nguyên, với cô gái Triệu Mẫn - quận chúa của triều Nguyên. Tình yêu ấy vượt qua mọi ngăn trở biên giới của chủng tộc, giai cấp, đối kháng chính trị. Triệu Mẫn sẵn sàng bỏ tước hiệu quận chúa nương nương của Mông Cổ để đi theo chàng trai áo vải Trung Hoa Trương Vô Kỵ. Cái tài của Kim Dung là ở chỗ, ông biết nâng thứ văn chương võ hiệp khô khan thành thứ văn chương đầy cảm xúc. Ngay trong những thiên truyện đầy ân oán giang hồ, vẫn hiện lên, không phải chỉ một, mà là hơn thế nữa những Hà Dĩ Thâm và Triệu Mặc Sênh mà mình vẫn từng say đắm trong những tiểu thuyết ngôn tình trước đó.
Lần đầu tiên đọc truyện kiếm hiệp sẽ là những ấn tượng vô cùng đặc biệt với mình. Nhưng có lẽ với những trải nghiệm ban đầu, thật khó để có thể cảm được hết cái hay, cái đẹp của nó. Cũng chính vì vậy mà khi được biết đến tựa game Ỷ Thiên Đồ Long Ký 3D Mobile sắp được phát hành chính thức tại Việt Nam lại khiến mình háo hức đến vậy. Không biết khi một kiệt tác kiếm hiệp khi được chuyển thể thành game thì sẽ ra sao, có quyết liệt và đầy ai oán như trong thế giới võ hiệp đậm chất tình ái như những gì mà mình đã được đọc hay không? Và hi vọng với những trải nghiệm khác trong tựa game này, sẽ giúp mình hiểu hơn những gì mình chưa thể cảm nhận hết khi đọc truyện. Còn bạn, bạn đã thử tưởng tưởng mình sẽ hóa thân vào môn phái nào trong thế giới giang hồ đó chưa?