22 tuổi – thực ra đa số vẫn là chưa có gì, nhanh nhất cũng chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp ra trường, mọi thứ vẫn còn đang bỏ ngỏ, hay nhanh hơn nữa mới chỉ là đang chập chững những bước đi đầu tiên với những kế hoạch, dự định.
Xong 22, cũng chẳng phải là ở cái lứa vô lo vô nghĩ để có thể cứ mãi sống trong sự đùm bọc an toàn của gia đình. Và bởi thế, nếu một giây phút nào đó hay thâm chí nhiều hơn thế, bạn cảm thấy như mình giống như một kẻ vô dụng, vô công rồi nghề… thì đó cũng chẳng phải là tâm trạng gì ghê gớm khó hiểu cho lắm.
22 tuổi hoặc hơn thế mà vẫn suốt ngày chơi game – Đó có phải là vấn đề đáng lo? Câu hỏi mà chàng game thủ này đang băn khoăn liệu có phải là tâm trạng của bạn lúc này hay đã từng?
Đây có lẽ không phải là tâm trạng của số ít các game thủ
“Có bác nào 22 tuổi hoặc lớn hơn mà suốt ngày chơi game giống em không (sinh viên năm cuối). Giờ gặp ai cũng không dám nói mình còn ham chơi game sợ người khác kêu giống con nít. Điển hình là bạn gái em mới chia tay. Mà nghĩ lại thấy cỡ tuổi này bọn nó đi làm đi bán buôn này nọ rồi mà mình suốt ngày ngồi Dota ngẫm lại thấy tủi thật…”.
Cái tuổi 22 bắt gặp ở một game thủ chẳng phải là cái lứa hiếm thấy, nếu như không muốn nói là nó quá đỗi bình thường. Bởi chẳng phải là 22, mà thậm chí là 25, 26 và còn lớn hơn như thế nữa, người ta vẫn chơi game bình thường. Chẳng có giới hạn cụ thể nào cho một đam mê cả. Bất cứ ai cũng có thể làm những gì mà họ thích.
Ai cũng thường cảm thấy mình thất bại và vô dụng. Cảm giác này hết sức bình thường, và mặc dù tôi cũng tự cho mình là người lạc quan thì bản thân tôi đôi lúc cũng rơi vào cảm xúc tiêu cực này. Ở cái tuổi mà đôi khi bạn cảm thấy mình thậm chí còn không bằng một đứa trẻ con nữa. Bởi con nít một khi đã thích cái gì cũng sẽ cố gắng có bằng được, cho dù cách thức có thể không đúng, nhưng quan trọng là nó biết mình thích gì và cần gì. Còn tuổi 22, và cả ngoài 22, đôi khi bạn lại chẳng biết mình đang cần gì, và cho dù biết, bạn có chắc là mình sẽ “liều lĩnh” bất chấp để theo đuổi nó đến cùng?
Tôi tin là tâm trạng này, ai rồi cũng sẽ đều trải qua. Chẳng có gì là lạ lẫm, thế nhưng, ngoài 22 tuổi, lại chẳng biết đến thứ gì ngoài game, thì hẳn đó sẽ là một sai lầm cực kỳ lớn.
Và bạn thấy, xung quanh bạn, có rất nhiều game thủ - theo đúng nghĩa, 22 tuổi hoặc hơn thế, họ vẫn chơi game miệt mài, và điều đó chẳng hề khiến họ cảm thấy áy náy hay hổ thẹn, đơn giản vì ngoài game, họ vẫn sống, vẫn làm việc như bất cứ một người nào khác. Và bởi thế chẳng có lý do gì để có thể lấy game ra để phán xét họ cả. Ngoài 22, có người đã trở thành một người đàn ông chín chắn, nhưng ngược lại có những người vẫn mãi chỉ là con nít với những sai lầm của tuổi trẻ.
Câu nói của chàng trai ban đầu “Giờ gặp ai cũng không dám nói mình còn ham chơi game, sợ người khác kêu giống con nít”, thực ra đó chỉ là một lý do vô cùng nhỏ trong muôn vàn lý do to tát khác. Ngoài 22 vẫn còn ham chơi game, đó không phải là một nỗi lo, mà cái quan trọng nhất là “tìm hoài không có việc gì để làm”. Lạ thay, tuổi 22 nói rằng không có việc gì để làm – đây mới là nỗi lo đáng sợ!
Bởi vậy, nếu có ai đó nói rằng bạn con nít, nếu có khoảnh khắc nào đấy, dù đôi khi hay thường xuyên bạn bỗng cảm thấy mình “vô dụng”, mình chẳng là gì, hay thậm chí bị bạn gái “đá”, thì hẳn đó không nằm ở lý do bạn còn ham chơi game nữa hay không, mà ở việc bạn đã thể hiện cái tuổi 22+ của mình ra sao? Đã làm? Đang làm? Và sẽ làm?