Cuộn giấy cói Ani của người Ai Cập có một số đoạn miêu tả ấn tượng về những lần chạm trán với một loại tàu thú vị.
“Những con tàu (boats)” thường được đề cập đến trong mối liên hệ với các ngôi sao và thiên đường. Nhiều nhà sử học cho rằng những vật thể này chỉ đơn thuần là nhiều loại tàu bè khác nhau được người Ai Cập cổ đại nhìn thấy khi họ ví dòng sông Nin như Dải Ngân hà. Tuy nhiên, cũng có giả thuyết cho rằng đây là các con tàu trên trời, thay vì các con tàu du ngoạn trên mặt nước.
Cũng có một vài ghi chép về những sự kiện kỳ lạ cho thấy các vị Thần Ai Cập cổ đại nắm giữ những quyền năng và trí tuệ phi thường.
Cuộn giấy cói Ani.
Cuộn giấy cói Ani là một dạng sách dành cho người chết (Book of the Dead), hay nói đúng hơn là một tập hợp các câu thần chú để hỗ trợ người chết trên hành trình sang bên kia thế giới và sang cuộc sống tiếp theo. Đây là một nét văn hóa của Ai Cập cổ đại. Loại sách này được làm riêng cho từng người, và cuộn giấy cói Ani là dành cho Ani, một người sao chép bản thảo quan trọng tại thành Thebes, Ai Cập, được viết vào khoảng 1250 TCN. Nó được viết bằng chữ tượng hình, cùng hình minh họa có màu sắc. Bản thảo này có chiều dài 67 cm, chiều rộng 42 cm. Bản dịch dưới đây là của nhà ngôn ngữ Ai Cập học người Anh đáng kính E. A. Wallis Budge.
Những con tàu có thể lướt trên mặt nước và du ngoạn trên bầu trời
Bài hát ca tụng thần Ra chứa đoạn miêu tả về hai con tàu – tàu Motet và tàu Sektet. Đây là một đoạn rất thú vị, bởi các con tàu trong đó du ngoạn trên bầu trời và thả neo dừng nghỉ ở giữa các vì sao. Dường như những phương tiện này không phải mô tả các con tàu lướt trên mặt nước, và một điều thú vị khác là chúng có thể cập bến vùng đất của các vị thần và vùng đất Punt bí ẩn.
“Cầu mong cho linh hồn Osiris Ani, người mang theo vinh diệu, ra đi với người vào thiên đường, cầu mong anh ra đi trên con tàu Motet. Cầu mong anh cập bến trên con tàu Sektet, và mong cho anh vạch ra một con đường riêng của mình xuyên qua các vì sao không bao giờ ngừng nghỉ trên thiên đàng. (Bài hát ca tụng thần Ra: Cuộn giấy cói Ani số 10,470, trang 20) Người đi xuyên qua bầu trời, và mỗi gương mặt theo dõi người và lộ trình của người, bởi người đã lọt ngoài tầm mắt của họ. Người lộ diện lúc bình minh và buổi tối mỗi ngày. Con tàu Sektet, mà ở trên đó có Người, ra đi với sức mạnh; ánh sáng của người chiếu sáng tất cả gương mặt; không ai được phép biết số lượng các tia sáng đỏ và vàng của người, hay được nghe kể về các tia sáng rực rỡ chói lòa của người. Vùng đất của các vị Thần, vùng đất Punt ở phía đông phải được trông thấy, để trước đó những gì ẩn giấu trong người có thể được đo lường. Một mình và tự thân người sẽ hiện thân khi người vươn đến bên trên Nu [bầu trời]”.
Vùng đất Punt nằm ở đâu?
Từ lâu sự tồn tại của vương quốc huyền thoại Punt đã được tranh luận trong giới học giả, bởi họ không chắc vùng đất này nằm ở đâu. Người ta tin rằng nó nằm gần sông Atbara ở khu vực ngày nay là quốc gia Ethiopia.
Nó là một vương quốc ở phía nam Nubia, có lẽ nằm giữa sông Nin Xanh và Biển Đỏ (không rõ vị trí chính xác, với nhiều lập luận cho rằng nơi này nằm ở phía nam Sudan hay Ethiopia)
Theo nhiều câu ghi khắc được biết đến, Punt nằm không quá xa Ai Cập và nằm ở phía đông. Đôi lúc nó được gọi là ‘Vùng đất của Thần’ và được nhắc đến với một thái độ tôn kính.
Hồ lửa không thể đốt cháy các sinh vật thần thánh
Một đoạn nội dung kỳ lạ khác trong Cuộn giấy cói Nu kể lại rằng các sinh vật thần thánh được lôi ra khỏi một cái hồ lửa nhưng không bị đốt cháy. Làm sao điều này có thể? Tại sao những sinh vật thần thánh không bị thương bởi ngọn lửa?
“Tôi là một mái chèo dùng để chèo thuyền, chèo thuyền, được Thần Ra dùng để vận chuyển con thuyền chở các vị tiên tổ thần thánh, và lôi Osiris ướt sũng ra khỏi Hồ Lửa, và ông ta không bị đốt cháy”.
Kiến thức cổ đại về du hành thời gian?
Có lẽ sự tích đáng kinh ngạc nhất được nhắc đến ở một đoạn nội dung trong ‘Văn học Ai Cập của tác giả E. A. Wallis Budge, Phá bỏ sự sát sinh: Cuộn giấy cói Nu số 10.477, trang 6.
Cuộn giấy cói Nu.
Đây là một đoạn nội dung miêu tả điều được nhiều người cho là kiến thức về du hành xuyên thời gian hay hiệu ứng kéo dãn thời gian, khi thời gian trôi chậm lại theo thuyết tương đối, hiện tượng xảy ra trong một hệ thống động trong mối tương quan với một người quan sát bên ngoài và điều này càng trở nên rõ nét hơn khi vận tốc của hệ thống tiếp cận vận tốc ánh sáng.
“Ta là người ra đi, tiến lên, không ai biết tên tôi. Ta là Ngày Hôm qua, người trông thấy hàng triệu năm là tên ta. Ta đi qua hành trình của các vị quan trời thần thánh. Ta là chúa tể của sự vĩnh hằng, và ta ra lệnh và phán xử như thần Khepera. Ta là chúa tể của vương miện Ureret. Ta ngự trong Utchat (Con mắt thần Ra) và trong quả Trứng, trong Utchat và trong quả Trứng, và nó được ban cho ta để sống cùng.
Ta ngự trong Utchat khi nó đóng, và ta tồn tại nhờ sức mạnh ở đây. Ta ra đi và tỏa sáng; ta tiến vào và sỉnh ra. Ta ở bên trong Utchat, chỗ ngồi của ta là trên ngai, và ta ngồi trong nơi ở tráng lệ trước nó. Ta là Horus và ta vượt qua hàng triệu năm … ta mở cánh cửa trên thiên đàng, ta cai quản ngai vàng, ta mở đường cho những ca sinh nở diễn ra vào ngày này. Ta là đứa trẻ dạo bước trên con đường mang tên Ngày hôm qua. Ta là Ngày hôm nay đối với các quốc gia và người dân chưa kể. Ta là người bảo vệ ngươi trong hàng triệu năm, và bất kể các ngươi là thần dân của thiên đường, hay của Trái Đất, hay của phía nam, phía bắc, phía đông hoặc phía tây, nỗi sợ hãi ta nằm trong máu huyết các ngươi, ta là người mà sinh mệnh đã được đúc nặn trong con mắt người, và ta sẽ không chết lần nữa.
Thời khắc của ta trong cơ thể của ngươi, nhưng hình dạng của ta là ở nơi ta sinh sống. Ta là người không ai biết được, nhưng những Kẻ Đỏ có gương mặt quay về phía ta. Ta là kẻ được tiết lộ danh tính”.
Đây chỉ là một vài ví dụ nhỏ về các đoạn văn rất thú vị và khơi gợi sự tò mò có thể tìm thấy trong các bản thảo Ai Cập cổ đại. Giải nghĩa những sự tích và vụ chứng kiến này như thế nào, điều này lại phụ thuộc vào mỗi người chúng ta, nhưng chúng ta không nên đánh giá thấp kiến thức của cổ nhân bởi có lẽ chúng ta chưa hiểu rõ họ đã bắt gặp những sự kiện gì từ hàng nghìn năm về trước.
Quý Khải