Đối với những người theo chủ nghĩa xê dịch thì khó mà ngồi yên một nơi được lâu, phép năm thì còn đúng một ngày, trong khi ở nơi xa xôi kia tiếng gọi của núi rừng, của những vùng đất mới cứ thôi thúc…người nông dân phải làm sao?
Kinh nghiệm đi phượt Hà Giang của cô gái 'đam mê xê dịch'.
Nếu muốn đi người ta sẽ tìm cách, nếu không muốn người ta sẽ tìm lý do. Chính vì thế, đối với tớ thì đó thực sự không phải là vấn đề. Năm nay đi cũng đã đi khá là nhiều, định sang năm sẽ đi Đông bắc và Tây Bắc một chuyến dài ngày. Nhóm bạn “cuồng chân” của mình cũng bảo đợi mình đi rồi sẽ đi cùng. Ấy thế mà trong lòng đứa nào cũng cứ âm ỉ một sự “thèm khát” được lang thang giữa mênh mông đất trời. Thế rồi trong một phút giây chịu không nổi, mình quyết định tập hợp nhóm “cuồng chân” ở hai miền Nam Bắc và làm một chuyến đi Hà Giang vào cuối tuần cộng thêm một ngày nghỉ phép quý giá còn lại trong năm. Ôi cái từ “nghỉ phép” nghe xa xỉ quá.
Không như những chuyến đi trước, lần này chỉ có một mình mình là từ trong Nam bay ra. Và chuyến hành trình về miền Đông Bắc trong 2 ngày 1 đêm bắt đầu (thực ra mới đầu định đi 3 ngày 2 đêm, nhưng do có chuyện gấp phải về Hà Nội nên chúng tớ thay đổi lịch trình).
TÓM TẮT LỊCH TRÌNH
Tối thứ 6: Đi từ bến xe Mỹ Đình lên Hà Giang. Xe chạy lúc 9h tối và tới thành phố Hà Giang lúc 5h sáng. Bạn có một đêm được nghỉ ngơi và tranh thủ ngủ trên xe (318km). Vì mình bay từ trong Sài Gòn ra vào tối T6 sau giờ làm việc nên ra đến nơi xe Ngọc Cường qua sân bay đón đi Hà Giang luôn. Quá tiện.
+ Thứ 7: Nguyên một ngày vừa chạy xe, vừa nghỉ, vừa chơi dọc đường, đến thị trấn phố cổ Đồng Văn trước 6h tối là ok. Tốt nhất khi bạn chưa có nhiều kinh nghiệm thì không nên chạy xe buổi tối. TP Hà Giang -> Quản Bạ -> Yên Minh -> Lũng Cú > Đồng Văn (132km).+ Chủ N
hật: Đồng Văn -> Mã Pì Lèng -> Mèo Vạc -> Lũng Phìn > Yên Minh -> Quản Bạ -> Hà Giang.
Sau khi tham khảo giá và chất lượng, chúng tớ đã chọn thuê và đặt vé, đặt chỗ ở các nơi như sau:– Book xe khách từ Hà Nội -> Hà Giang: 200k/người/chiều. Về việc thuê xe khách, tụi tớ ưu tiên chất lượng xe và mức độ chạy an toàn trước, rồi đến giờ giấc của xe chạy từ HN lên HG, sau đó mới là giá tiền. Sau khi tìm hiểu, tham khảo thì thấy xe Ngọc Cường là ok nhất. Đi 2 chuyến thấy xe chạy đúng giờ, sạch sẽ, nhiệt tình đổi vé cho tụi tớ nữa (do thay đổi lịch trình). Các bạn muốn tham khảo thêm thì ở trên mạng có rất nhiều chia sẻ từ các bạn đã có kinh nghiệm, ở đây tớ chỉ đưa ra một địa chỉ mà chúng tớ đã đi thôi. Kinh nghiệm thực tế mà!
Chất lượng xe được ưu tiên hàng đầu nha các bạn. Nhắc đến thuê xe máy ở thành phố Hà Giang, hầu như ai cũng biết đến anh Nam, dáng người nho nhỏ, đầu húi cua, rất nhiệt tình. Trước anh có làm nhà báo, rồi mê dịch chuyển, tham gia hội nhiếp ảnh…khá là thú vị. Chất lượng xe rất ok, chu đáo cho tụi tớ mượn thêm đồ nữa.
Nhà anh nằm ngay ngã ba đường Nguyễn Trãi, gần bến xe. Có khi nếu cần anh ấy còn mang xe đến tận nơi cho bạn nữa. Giá thuê chung khoảng 200k/xe/ngày. Xăng tự đổ, trung bình đi từ Hà Giang lên Đồng Văn bạn đổ xăng 2 lần: 1 lần ở Yên Minh, 1 lần ở Đồng Văn. Chuyến về đổ thêm 2 lần nữa là ok rồi. Số điện thoại của anh Nam: 0917. 797269 – 0978.159123. Nhớ đặt trước nha.
Thuê nhà nghỉ trên Đồng Văn
Nhà nghỉ trên Đồng Văn thì nhiều vô cùng. Tuy nhiên nếu bạn đi vào mùa cao điểm thì phải book trước nhé, đợt rồi mình đi thì hầu như các nhà nghỉ đã hết sạch chỗ, may có anh bạn người Đồng Văn đặt trước cho. Giá thuê trung bình là 80-100k/người/đêm. Hôm đó tụi mình có 7 người, 4 nam và 3 nữ ở trong 2 phòng riêng biệt. Chỗ tắm giặt thoải mái luôn. Cô chủ nhà thì vô cùng là dễ thương, mình rất ấn tượng với cô. Các bạn liên hệ theo số điện thoại này nhé: 0164 791 1689.
Mang theo gì khi đi đường?
Khi đi nhớ chuẩn bị thêm ít đồ ăn, áo mưa, bông băng thuốc đỏ, bơm xe mini, đồ vá xe…Nói chung đồ đạc càng gọn nhẹ càng tốt.
Trước khi đi, tớ đọc rất kỹ về địa hình, thông tin về các điểm đến, cập nhật thời tiết và tất tần tật các thông tin khác về nơi mình sẽ tới để bắt đầu lên lịch trình cho nhóm. Một nhóm đi để an toàn thì nên từ 3-5 xe, 10 người trở xuống. Vừa dễ quản lý, vừa đỡ phức tạp. Các “xế” cũng phải cứng tay lái và có chút kinh nghiệm đi đường đèo.
Bạn không bao giờ được phép chủ quan khi đã có hơn 20 năm kinh nghiệm lái xe máy nhé, vì khi đem kinh nghiệm lái xe trong thành phố của bạn lên trên con đường đèo này nó chẳng là gì cả đâu. Bạn phải vững trong việc lái xe qua những khúc cua tay áo, biết cách vào số, nhả số khi lên dốc và xuống dốc, khi đi qua đoạn đường đá dăm thì dung phanh sau chứ không được bóp phanh trước…
Thế đấy, có đủ thứ cần phải biết khi lái xe trên này. Ngoài ra, trên đường đi cảnh đẹp vô cùng nhưng đi kèm với điều đó là nguy hiểm cũng có ở mọi nơi. Chỉ cần một phút giây nào đó bạn mất tập trung, xao nhãng và vừa đi vừa ngắm cảnh, thế là hậu quả bạn nhận được có thể là những điều vô cùng đáng tiếc. Có những chiếc xe hơi, bán tải lao ra từ phía đường ngược lại từ những khúc cua tay áo, vậy nên ngoài việc đi chậm bạn còn phải bám sát vào phía bên phải của đoạn cua và nhớ bấm còi báo hiệu cho người khác biết.
Nếu muốn ngắm cảnh, chụp hình thì hãy dừng xe lại sát vào lề đường, không nên hứng chí anh hùng vừa đi vừa ngắm nghía, đùa giỡn, selfie nhé, tuyệt đối không nên. Nhóm chúng tớ xuất phát lúc 7h sáng của ngày đầu tiên từ thành phố Hà Giang đi lên Quản Bạ (40km). Nói về Quản Bạ thì ai cũng nhắc tới những điểm du lịch như Cổng trời Quản Bạ, núi đôi Cô Tiên…
Nhiều nơi để chơi nhưng chúng tớ chỉ đi qua Cổng trời và ngắm Núi Đôi. Vì phía trước là cả một chặng đường dài và phải đảm bảo về mặt thời gian cả nhóm sẽ lên đến Đồng Văn trước 6h chiều.
Chúng tớ vẫn đảm bảo nguyên tắc không đi đường đèo vào buổi tối. Qua Quản Bạ, cách đó 60km là huyện Yên Minh. Huyện nằm phía đông bắc tỉnh Hà Giang, phía bắc giáp tỉnh Vân Nam (Trung Quốc), phía đông bắc giáp huyện Đồng Văn, phía đông giáp huyện Mèo Vạc, đông nam giáp huyện Bảo Lâm (Cao Bằng), phía tây giáp huyện Quản Bạ và phía nam giáp huyện Bắc Mê.
Tới Yên Minh rồi thì mọi người tranh thủ nghỉ ngơi, cho xe nghỉ và nhớ tranh thủ kiểm tra xe, đổ đầy xăng để tránh cảnh đi giữa đèo mà phải dắt bộ. Tốt nhất cứ đi khoảng 50km các bạn cho xe nghỉ một chút. Vì đường càng ngày càng dốc, xe chạy sẽ yếu dần.
Tiếp tục chặng đường từ Yên Minh lên đến Đồng Văn. Lúc này cảnh hai bên đường đẹp hơn rất nhiều với những dãy núi đá trùng trùng điệp điệp dần xuất hiện. Tớ đã thực sự bị hút hồn và choáng ngợp trước vẻ đẹp hùng vĩ, bao la của cảnh vật nơi đây. Có lẽ chỉ khi tận mắt ngắm nhìn cảnh vật nơi đây bạn mới có thể cảm nhận hết được vẻ đẹp của vùng cao nguyên núi đá này. Vậy nên nhường lại phần cảm nhận cho các bạn khi đi thực tế nhé! Mỗi người sẽ có một cảm nhận cho riêng mình khi đặt chân đến vùng đất nơi đây.
Chúng tớ có nguyên một tối ngủ lại Đồng Văn, đi dạo phố cổ, ăn lẩu gà đen, thắng cố, thắng dền. Điều thú vị nhất là đêm hôm đó, chúng tớ đi qua một cánh đồng, ở đó có cái miếu nghe mọi người nói rằng rất thiêng. Cảm giác hít căng bầu không khí trong lành và ngắm bầu trời đầy sao mới thú vị làm sao. Điều mà khi còn ở thành phố chỉ biết quằn quại mà thèm muốn, càng nghĩ đến càng cuồng chân và chỉ muốn vác balo lên mà đi ngay.
Sáng hôm sau tụi tớ đi ăn sáng bằng món bánh cuốn ở phố cổ. Bánh khá là ngon với món nước chấm rất đặc trưng nhé. Ăn sáng xong, tụi tớ lên đường đi về. Thời gian cũng còn khá nhiều nên tụi tớ cứ thong thả, thích thì dừng chụp hình, ngắm cảnh, rồi lại leo lên xe đi tiếp!
Từ thị trấn phố cổ Đồng Văn đi về hướng đèo Mã Pì Lèng, có một ruộng hoa tam giác mạch khá đẹp. Tuy không rộng lớn nhưng lại hầu như không có bóng dáng của người đi du lịch, phượt lên đây. Chính vì thế mà tụi tớ quyết định bay vào để chụp vài tấm hình kỉ niệm. Vì từ ngày hôm trước, đi qua khá nhiều cánh đồng hoa đẹp ở dọc đường đi Lũng Cú, nhưng vì đông người quá nên tụi tớ quyết định bỏ qua hết. Chụp xong thì lên đường đèo Mã Pì Lèng.
Ở đây có trạm dừng chân là một ngôi nhà nhỏ, đó cũng chính là đỉnh của Mã Pì Lèng. Mọi người dừng chân và chụp hình cũng khá là đông. Có những đoàn các bạn trẻ leo qua khỏi hang rào bảo vệ để ra tận mỏm đá cheo leo phía ngoài để chụp hình kỉ niệm, tớ thấy làm vậy thực sự không nên một chút nào. Các bạn phải giữ mình để còn ngắm cảnh đẹp phía trước nữa chứ. Không nên đem tính mạng ra thử thách như vậy, không đáng đâu. Hãy là một người du lịch văn minh, đừng dẫm đạp lên hoa, đừng bất chấp nguy hiểm để có kiểu ảnh để đời…
Qua Mã Pì Lèng là Mèo Vạc, cánh đồng tam giác mạch ở Mèo Vạc trải dài, một bên là sườn núi, chân núi là cánh đồng hoa, những tia nắng sớm hắt lên sườn núi cùng những đám mây trắng trôi bồng bềnh trên bầu trời xanh ngắt, tất cả hoà quện tạo nên một bức tranh thiên nhiên sống động đầy màu sắc. Mai này về phố thị, chắc sẽ nhớ lắm những khoảnh khắc đó.
Thẳng Mèo Vạc, chúng tớ qua Lũng Phìn về Yên Minh, Quản Bạ rồi về tới thành phố Hà Giang. Đường đi Lũng Phìn cũng rất đẹp! 6pm là tụi tớ có mặt ở thành phố Hà Giang, đi ăn tối, nghỉ ngơi, trả xe máy và đến 8h30 tối cả bọn lên xe nằm ngủ một giấc sang thứ 2 là đã có mặt ở Hà Nội rồi.
Chỉ dẫn thêm cho các bạn về chỗ ăn uống dọc đường. Chắc chắn bạn sẽ phải nghỉ dừng chân ăn dọc đường để lấy sức đi tiếp. Do đó mình chia sẻ thêm về quán ăn mà mình thấy giá cả ok và ngon dọc đường, cũng là chỗ chúng mình ghé vào ăn. Tụi mình ăn trưa ở Yên Minh, Quán cơm Đạt Béo – tổ 5, thị trấn Yên Minh (gần cây xăng). Điện thoại: 0979628727. Một bữa cơm cho 7 người là 300k có nhiều món, cơm, rau ăn thoải mái. Mình thấy ngon!
Về tới thành phố Hà Giang, cả bọn vào nhà hàng Đông Khoa Cơm Việt Hoa, quán nổi tiếng với món lẩu. Nhưng các món ăn với cơm thì đa dạng vô cùng và tươi ngon. Chủ quán là người nấu ăn rất tinh tế. Anh chủ quán tên là Tô Bá Khoa. Số điện thoại: 0912999899/02193888666. Tụi mình ăn hết 650k/7 người mà có một bữa cơm rất thịnh soạn.
Vậy là cuộc hành trình kết thúc, tớ quay về Sài Gòn cùng với sự lưu luyến, vương vấn những người bạn, những khoảnh khắc đẹp, những phút giây được tự do như cánh chim trời. Quay về với bộn bề cuộc sống, công việc thường ngày, nhưng tớ vẫn vui vì mình đã được đặt chân lên miền Đông Bắc, được tận mắt chứng kiến Hà Giang hùng vĩ, được trải qua cảm giác chạy trên đường đèo – con đèo mà ai cũng bảo là khá nguy hiểm để chạy xe.
Hơn bất cứ điều gì, tớ đã vượt qua được sự nhút nhát của bản thân khi nghĩ về con đường đi tới Mã Pì Lèng, tớ đã làm được điều tớ muốn khi mới năm ngoái ngồi nhìn hình mọi người đi đến Hà Giang mà ngưỡng mộ, thèm thuồng và nghĩ chẳng biết đến bao giờ mình mới tới được nơi đó và cuối cùng tớ đã được trải nghiệm một chuyến đi tuyệt vời đến vậy.
Nguồn : http://www.2banh.vn/threads/kinh-nghiem-di-phuot-ha-giang-cua-co-gai-dam-me-xe-dich.91125/