Những lời kể của những nhân chứng, những trải nghiệm sau đây là rất thực và gặp không ít trong cuộc sống…
Những ký ức và trải nghiệm vượt không gian và thời gian (Ảnh minh họa, nguồn Internet)
Trong cuốn sách Những câu chuyện của Unborn Soul: The Mystery và Delight of Pre-Birth Communication (Linh hồn trước khi sinh: Sự bí ẩn và tuyệt vời của những giao tiếp trước khi ra đời), Elisabeth Hallett, một y tá có bằng về tâm lý học, đã viết rằng chúng ta hiếm khi nghe được những câu chuyện về thời trước khi được sinh ra bởi vì nói về một trải nghiệm mâu thuẫn với quan điểm chung của hiện thực có thể rất đáng sợ.
Một phụ nữ đã kể: “Tôi ngần ngại chia sẻ những trải nghiệm này, chủ yếu là vì sợ rằng mọi người nghĩ tôi thực sự là điên điên“.
Cậu bé nhớ bài hát được nghe trên đường đến bệnh viện sinh nở
Cậu bé nhớ lại được nội dung bài hát mình nghe được trên đường đến bệnh viện để sinh nở (Ảnh minh họa, nguồn Internet)
Các học sinh được giao đề bài là kể về những ký ức sớm nhất của mình. Michael giơ tay và bắt đầu mô tả chi tiết cuộc hành trình đến bệnh viện trong xe của Nicola, mẹ cậu, khi đó mẹ đi bệnh viện để sinh ra cậu.
Cậu bé kể rằng khi đó họ đang trong chiếc xe màu xám, cậu nhớ lại lời của bài hát đang phát, cậu nhìn thấy Nicola dừng lại ở một trạm xăng để hỏi đường đến bệnh viện, cậu nhìn thấy Nicola sử dụng một điện thoại công cộng ở bệnh viện và trong phòng chờ, và cô ấy đã lấy một chiếc áo len không phải của cô ấy và đã mặc vội nó vào.
Tất cả điều cậu bé kể là sự thật.
Vào thời điểm đó, Nicola đã có một chiếc xe màu xám, và cô không có chiếc nào khác nữa trong khoảng hai năm sau khi Michael được sinh ra. Một số lời mà Michael nhớ trong bài hát cũng đúng là lời của một bài hát mà cô thường nghe từ một băng cassette trong xe.
Một số lời mà Michael nhớ trong bài hát cũng đúng là lời của một bài hát mà cô thường nghe từ một băng cassette trong xe. (Ảnh minh họa, nguồn internet)
Đó là một bệnh viện dã chiến và cô khi ấy đã bị lạc đường, vì vậy cô đã phải dừng lại ở một trạm xăng để hỏi đường. Khi đó trong bệnh viện không có dịch vụ điện thoại di động nên cô đã phải sử dụng điện thoại ở bốt điện thoại công cộng.
Cô ấy cảm thấy xấu hổ vì đã lấy chiếc áo len không phải của mình; chiếc áo đã ở đó, trong khi cô rất lạnh, vì vậy cô đã mặc và giữ lại nó. Không ai phát hiện ra sự việc này. Cô đã không nói cho bất cứ ai chuyện chiếc áo này.
Tôi nhớ rõ ràng mình đang ở trong một trạng thái không thân thể vật chất thì bất thình lình, tôi thấy mình trên trái đất, bị mắc kẹt trong cơ thể của một bé sơ sinh.
– Michael Maguire
Giống như thức dậy sau cuộc phẫu thuật gây mê
Một người đàn ông tên Michael Maguire đã kể cho Hallet trải nghiệm của mình, nó có thể sánh với những gì người ta cảm nhận trước và sau khi bị gây mê:
“Tôi nhớ rõ ràng mình đang ở trong một trạng thái nhẹ nhàng không có thân thể vật chất, thì đột nhiên, tôi thấy mình trên trái đất, bị mắc kẹt trong cơ thể của một bé sơ sinh. Nó giống như khi ta trải qua một cuộc phẫu thuật. Một khoảnh khắc bạn đang ở trong phòng mổ và đếm ngược bắt đầu từ số 10; thời điểm tiếp sau bạn đã thấy mình trong phòng hồi sức. Sự khác biệt lớn nhất là khi người ta trải qua một cuộc phẫu thuật, người ta cảm thấy một chút chóng mặt trước và sau khi mổ. Còn trải nghiệm của tôi, tôi đã rất tỉnh táo trước và sau khi chuyển sinh tới Trái Đất”.
Nhớ lại những biến chứng khi sinh
Những ký ức mà Joelle nhớ được về thời điểm trước khi sinh ra đột nhiên trở nên vô cùng ý nghĩa sau câu chuyện kể của người dì…(Ảnh minh họa, internet)
Một phụ nữ tên là Joelle đã kể với Hallett khi cô 30 tuổi, dì của cô đã kể cho cô những biến chứng khi cô được sinh ra, những điều mà mẹ cô chưa bao giờ nói cho cô biết. Những ký ức mà cô có khi được sinh ra đột nhiên trở nên vô cùng có ý nghĩa sau những tiết lộ của người dì.
Dì của cô kể rằng cuộc sinh nở cô đã xảy ra khẩn cấp ngay tại nhà. Và cô đã chết lâm sàng khi ra khỏi bụng mẹ. Dì của cô đã đặt cơ thể nhỏ bé của cô vào một căn phòng khác, vì nghĩ cô bé đã chết. Nhưng khi bà đỡ đến, bà đã may mắn hồi sinh em bé.
Điều mà Joelle nhớ đến là: “Tôi đang ở trong một nơi chốn không thể diễn tả, rất thanh bình, yên tĩnh, cùng với mọi người. Họ là một. Chúng tôi là một. Không phải đàn ông cũng chẳng phải phụ nữ – Tôi có thể nhìn thấy họ trong đầu của mình, nhưng tôi không thể miêu tả. Không có giọng nói, nhưng tôi lại nghe được lời. Một dạng truyền cảm tư duy không dùng âm thanh. Có ai đó nói, “Có một cơ thể người đấy, người đó đã cảm thấy trước rằng cuộc sống trần gian này quá khó khăn và đã thay đổi ý kiến, cô ấy đã rời đi”. Nếu tôi muốn chuyển sinh xuống trái đất thì phải đi ngay bây giờ, ngay bây giờ. Tôi ngần ngại, tôi nghe thấy một giọng nói ngay bên cạnh: “Không, là quá sớm, quá sớm, chờ một chút”, nhưng tôi không thể đợi. Tôi phải trở lại đó. Ai đó nói, “Hãy quyết định ngay bây giờ đi”.
Câu chuyện đối thoại trên đã chứng tỏ rằng, vào lúc đứa bé chết, là một linh hồn khác rời đi, vì không muốn chịu khổ tại thế gian con người nên đã đổi ý không ở lại thân xác mới chào đời. Và chính Joelle là người đã chuyển sinh xuống thế vào thân xác đó, và xảy ra việc là bà đỡ đã có thể làm đứa trẻ hồi sinh. Bề mặt nơi con người thì dường như đứa trẻ sống lại, tuy nhiên thực chất thì đã là một linh hồn khác thế chỗ vào thân xác kia.
“Đây là người phụ nữ đã chăm sóc con trước khi con được sinh ra”
Câu chuyện sau đây đã được chia sẻ trên Reddit: “Đồng nghiệp đã kể cho tôi câu chuyện về cô con gái 4 tuổi của anh ấy. Anh ta và vợ đã mang theo con gái khi đi công tác đến một thành phố, đây là một điểm thu hút du lịch, nơi có một bức tượng của Đức mẹ đồng Trinh Maria gần lối vào. Con gái của anh đã chỉ tay vào bức tượng và la lên: “Cha, con biết người này! Đây là người phụ nữ đã chăm sóc con trước khi con được sinh ra! “
Đây là người phụ nữ đã chăm sóc con trước khi con được sinh ra. (Nguồn ảnh: internet)
Một giọng trấn an
“Tôi nhớ mình đang bồng bềnh trên một đám mây. Ở xa hết tầm mắt mà tôi có thể nhìn thấy, đều có những đám mây hồng và xanh. Tôi rất yên bình.”
– Linda Parrino
Linda Parrino chia sẻ câu chuyện của mình về trải nghiệm trước khi sinh tại một diễn đàn About.com: “Tôi nhớ mình đang bồng bềnh trên một đám mây. Ở xa hết tầm mắt tôi nhìn thấy, đều có những đám mây hồng và xanh. Tôi rất yên bình, tôi nghe thấy một giọng nói, dường như là giọng của một phụ nữ, nhưng tôi không nhìn thấy người đó. Cô ấy nói nhẹ nhàng và điều truyền đạt là thần giao cách cảm. Tôi nhớ cô ấy nói với tôi rằng thời điểm tôi phải đến trái đất đã đến và tôi sẽ… ra đời. Tôi trả lời rằng tôi muốn ở lại nơi tôi cảm thấy an toàn. Cô ấy nói tôi nên đi ngay bây giờ, không phải lo lắng, rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Từ trong sâu thẳm tôi nhớ lại, ký ức này đã an ủi tôi suốt cuộc đời”.
Từ trong sâu thẳm tôi nhớ lại, ký ức này đã an ủi tôi suốt cuộc đời (Ảnh: internet)
Tỉnh mộng
Trải muôn vạn kiếp, nơi thế gian đến lại đi
Đời người vì điều chi mà lao tứ?
Quyền, danh, lợi, sắc nơi thế gian không bền lâu
Hồng trần thịnh hay suy định bởi Trời.
Quê hương thật ta vốn trên trời cao
Bao tranh đua thắng thua như phù vân
Nhiều thị phi là ân oán từ bao kiếp
Hãy mau tỉnh mộng đắc Pháp, ta hồi hương!
Theo Epoch Times France
Xuân Hà – Hà Phương Linh