Trước hết là trà sữa, vào khoảng năm 2007-2008, lúc mình đang học cấp 2 thì nó bắt đầu phổ biến ở Long Xuyên quê mình. Mình còn nhớ là khi đó, mỗi ly trà sữa dạng 'xịn' được gọi là trà sữa trân châu và có giá dao động từ 6.000 đến 10.000 đồng tùy theo thể tích.
Theo năm tháng, khi chúng ta lớn dần, món thức uống này cũng đã có khá nhiều sự đổi khác.
Ngày trước, khi chưa lên Sài Gòn học tập, mình chỉ biết đến trà sữa với các tên gọi thân thuộc như trà sữa gần tượng đài Bác Tôn, trà sữa trường Đại học An Giang hay trà sữa dì Tám... Sau này, có dịp đi đây đó thì mình mới biết và được dùng thử nhiều loại trà sữa với thương hiệu nổi tiếng hơn như Hot N Cold, Gong Cha hay Koi,...
Cũng từ đó, định nghĩa trà sữa trong mình cũng khác đi, nó không còn là một món nước với trà pha cùng sữa rồi bỏ thêm trân châu. Mà còn có khá nhiều loại thạch, hạt, thạch Pudding,... mà từ 'chuyên môn' gọi là topping trà sữa.
Cứ như vậy, trà sữa hiện đại của chúng ta đã được xem như một loại thức uống có 'tên tuổi', được thừa nhận và ngày một phát triển để thích hợp với thị hiếu của người tiêu dùng. Giá thành cũng không còn là vài ngàn đồng mà đã lên mức vài chục thậm chí là trăm tùy vào thương hiệu và chất lượng.
Thật ra mình mang trà sữa vào đây chủ yếu là muốn so sánh với quá trình phát triển của smartphone, mà cụ thể hơn là tính năng selfie. Cũng vẫn là thời điểm khoảng năm 2007, khi đó học sinh chúng ta rất ít bạn có điện thoại chứ đừng nói đến một thiết bị vi diệu như smartphone bây giờ.
Và hầu hết những thiết bị thời ấy đều chẳng có camera trước, nếu muốn selfie theo định nghĩa tân thời thì phải quay ngược camera sau lại, vừa chụp vừa 'thành tâm cầu nguyện' sao cho nó coi được.
Thú thật, bây giờ nhìn lại mấy quả ảnh thời 'trẻ trâu' thì mình chỉ biết cười bò và không dám up lại vì nó vừa hài vừa lộ tả một thời selfie... 'tả thực', thực đến nổi đứa nào cũng đen nhẻm như socola.
Vậy mới nói, cùng với năm tháng, camera-phone bây giờ đã được cải tiến quá nhiều. Từ những cái camera trước chỉ được trang bị cho có, sau đó chuyển sang độ phân giải 3.0 rồi 'bò' lên 2, 3 'chấm', vài năm trở lại đây là 5, 8 MP rồi chuyển hẳn lên 13 MP thậm chí vượt qua 20 MP.
Như vậy có thể thấy, selfie không còn là một nhu cầu hay tính năng được có, nên có mà phải có và có thì phải tốt. Giống như trà sữa là phải uống cùng topping mà topping bỏ vào là phải ngon, thậm chí rất ngon vậy.
Quay lại với selfie, sau khi nâng cấp độ phân giải đến một mức tạm ổn thì các hãng, mà đơn cử như Samsung lại bắt đầu quay sang phát triển những tính năng đi kèm. Nhờ vậy, ngày nay chúng ta hay những bạn teen đã không còn phải sống trong cái thời đen nhẻm, mặt đầy mụn.
Đã selfie thì phải đẹp, đẹp như là có makeup. Nhưng đẹp thôi vẫn chưa phải đủ, mà còn phải đã: Đã với camera thu sáng tốt hơn, với những hiệu ứng xóa phông chuyên nghiệp hay với camera góc rộng hơn để chụp ảnh đông đủ,...
Tựu lại, với nhu cầu và thị hiếu mà người dùng đang hướng đến, trà sữa hay smartphone cùng tính năng selfie sẽ luôn luôn phải thay đổi từng ngày để thích ứng.
Nếu trà sữa cần những vị mới, cách pha chế độc đáo hay topping thú vị thì giới smartphone cũng cần những sản phẩm có thể selfie đẹp, nhiều tính năng từ ảo đến rất ảo giống như bộ đôi Galaxy J7 Pro hay J7+ mà Samsung đã cho ra mắt trong thời gian qua vậy.
Không biết, bạn có phải là một 'fan cuồng' của trà sữa hay selfie không? Hoặc là cả 2 luôn? Hãy comment chia sẻ bên dưới nhé!
Tech Funny