Vượt hành trình hơn 200 cây số, chúng tôi đến hồ Ba Bể đúng vào ngày mưa bão. Những tưởng sẽ phải đi về tay trắng may sao ông trời thương tình cho mưa dừng được ít phút. Tranh thủ chút tạnh ráo hiếm hoi, chúng tôi đi xe vào thăm hồ. Trong cái rủi cũng có cái may, nhờ mưa tạnh, chúng tôi có cơ hội được chiêm ngưỡng hồ Ba bể sau mưa đẹp lung lunh như một viên ngọc bích đã được gột rửa hết bụi trần. Xin chia sẻ với các bạn một vài bức ảnh.
Ấn tượng đầu tiên của chúng tôi là khi đi trên con đường rừng, một vùng hồ núi chợt hiện ra thênh thang trước mặt. Hồ Ba Bể xanh một màu xanh rất riêng, như chắt lọc cả sắc xanh của núi rừng hội tụ lại:
Hòn đảo nhỏ trên hồ nhìn từ con đường rừng men theo bờ hồ:
Những dải mây trắng bông là là quấn quýt lấy triền núi - mưa dường như làm cho trời đất nơi đây trở nên gần nhau hơn - và con người bỗng dưng thấy mình như đang ở nơi tiên cảnh:
Tôi cứ mãi mê mẩn cái màu xanh ấy, và mê mẩn những tán cây ấy, đến độ phải zoom ống kính vào tận nơi như thế này:
Khi chúng tôi lên thuyền là khi trời mưa trở lại. Chúng tôi đi trên hồ trong cơn mưa quần vũ. Tôi đã thấy những ngọn núi mờ ảo trong mưa, tôi đã thấy cảm giác con người thật nhỏ bé mong manh giữa núi rừng thâm u huyền bí… Và tôi cũng đã thấy một hình ảnh khiến tôi vô cùng thích thú:
Chỉ có một điều tôi chưa hiểu: Họ kiếm tìm gì mà lặn lội trên mặt hồ khi trời đang mưa gió nhường kia??!
Nguồn: SuSu