Chẳng qua một nấm cổ khâu xanh rì”…
Nghìn năm bao cuộc phân li
Người về trên ấy, kẻ thì kiếp sau
Luân hồi, sinh mệnh nát nhàu
Súc sinh, cây cỏ; được đâu thân người?
Thác sinh tảng đá bên trời
Vạn năm phong hóa đổi dời vạn năm
Trăm năm còn có gì đâu. Chẳng qua một nấm cổ khâu xanh rì
Nhân ơi, loại hỡi mê lầm
Biết bao giờ hết sa hầm sẩy hang?
Danh, Lợi, Tình cứ đa mang
Chết rồi, tay trắng, lang thang cõi nào?
Hỏi đâu đất thấp, trời cao?
Đâu mồ vô chủ? Nghiệp nào trả vay…
Như Lai, Ngài đã đến đây
Ưu Đàm rộ nở, chốn này lặng thinh
Li ti như sợi tơ chìm
Hạc Vàng ơi ta đợi
Bóng chim cuối trời…
Như Lai, Ngài đã đến đây. Ưu Đàm rộ nở, chốn này lặng thinh
Anh Vũ
Lời nhắn bước chân phiêu lãng quên về!
Mơ về cõi xưa: Đâu là giả tạm, đâu ngàn hương xưa?
Tâm thư từ Úc của người thanh niên cầu cứu cho cha ở Trung Quốc