Ambition đã có những chia sẻ của mình trong một buổi phỏng vấn với Inven Tình yêu và công việc là hai thứ khó cân bằng nhất, đây là vấn đề đau đầu của rất nhiều người. Cuối cùng họ thường thấy bản thân bị giằng xé bởi hai lựa chọn, một là dành hết thời gian cho công việc và hai là dồn hết tâm trí vào tình yêu. Cho dù lựa chọn thế nào thì đều có vấn đề đau đầu cả, lỡ việc làm nếu tập trung vào tình yêu hoặc là mải làm việc và dẫn tới quan hệ đi vào bế tắc. Với các tuyển thủ chuyên nghiệp thì họ cũng gặp vấn đề này. Do tính chất của công việc nên là thử thách mà họ gặp phải còn kinh khủng hơn nhiều. Đa phần các tuyển thủ đều từ 16 tới 20 tuổi hoặc chỉ tầm 21 tới 25, đây là hai độ tuổi mà người ta thường yêu đương nhiều nhất. Nhưng mà sự nghiệp của tuyển thủ không được dài, đi kèm với nó là việc phải dành thời gian luyện tập rất nhiều. Chính vì thế khi mà yêu đương thì thường ảnh hưởng dến sự nghiệp rất nhiều, ngoài ra đi kèm với nó thường là sự yếu kém về phong độ. “Cứ dính tới yêu đương là phong độ sẽ sụt giảm“, đây chính là tư tưởng mà ai cũng có mỗi khi nghe một tuyển thủ nào đó có người yêu.
Nhưng mà có một tuyển thủ duy nhất nằm ngoài quy luật này. Anh chàng cũng là người đầu tiên ở LCK cưới vợ. Cậu ta có tên là Kang “
Ambition” Chan-Yong,
Ambition đã có kinh nghiệm thi đấu 6 năm liên tục ở LCK với nhiều vị trí khác nhau từ đường giữa tới đi rừng. Khi còn đi đường giữa,
Ambition từng được coi là người đi đường giữa số một LCK và khi đi rừng thì anh ta đã giúp SamSung Galaxy giành cơ hội tham dự CKTG rồi trở thành á quân.
Ambition đã lên xe hoa với Meng Sol-Ji, một trong những “Hoạt náo viên” đầu tiên của LCK sau bốn năm hẹn hò. Rõ ràng là việc cưới xin không hề ảnh hưởng gì tới phong độ của
Ambition khi năm nay
SSG của anh lại một lần nữa giành được cơ hội tham dự CKTG. Sau đây là bài phỏng vấn của phóng viên Inven Global cùng
Ambition ở nhà chung của
SSG. Ngày xưa bạn từng được coi là người đi đường giữa số một của Hàn Quốc nhưng rồi lại chuyển sang đi rừng. Bạn đã nghĩ gì khi đưa ra quyết định này? Giờ ngồi nghĩ lại….Cũng đã được một thời gian kể từ khi tôi thay đổi vị trí rồi nhỉ?! Tới giờ thì quãng thời gian đi rừng của tôi đã dài hơn cả đi đường giữa rồi. Vậy nên tôi đã ngừng suy nghĩ về quá khứ. Lúc đầu khi mới thay đổi vị trí thì tôi đã phải từ bỏ rất nhiều thứ nên đã gặp khá nhiều khó khăn. Suy nghĩ lại thì có lẽ là tôi đã đưa ra một quyết định đúng đắn. Đường giữa có rất nhiều tuyển thủ giỏi nên theo thời gian thì sự cạnh tranh sẽ ngày càng khốc liệt. Vị trí mà tôi có thể tỏa sáng và thi đấu hết sức mình có lẽ là đi rừng. Lý do chính của việc bạn thay đổi vị trí thi đấu là gì? Có một vài yếu tố tác động tới việc này. Lí do chính là do lúc đó có quá nhiều tuyển thủ đi đường giữa xuất sắc vào lúc đó như
Faker,
Rookie,
PawN…Tất cả bọn họ đều đang có phong độ đỉnh cao. Tôi có thể tập luyện chăm chỉ và bắt kịp họ nhưng chắc chắn là trong tương lai sẽ tiếp tục có nhiều tuyển thủ giỏi như vậy xuất hiện. Chính ý nghĩ này đã làm tôi chùn bước. Thay vì giành quãng thời gian còn lại của sự nghiệp cố gắng bắt kịp những người khác thì tôi bắt đầu nghĩ tới chuyện chuyển sang đi rừng và cho rằng mình có thể phát huy hết khả năng của mình ở vị trí này. Nghĩ lại thì cũng chẳng có nhiều tuyển thủ tài năng lắm xuất hiện sau khi tôi đổi vị trí *cười*. Nên có lẽ mọi chuyện có thể sẽ khác…Nhưng dù sao thì tôi đang thi đấu rất tốt ở vị trí đi rừng nên chẳng thấy hối tiếc gì cả.
Đây là một trong những lý do khiến Ambition chuyển qua đi rừng. Bạn mới nói “không có nhiều tuyển thủ tài năng lắm xuất hiện” sau khi đổi vị trí. Nếu bạn luyện tập trở lại ở vị trí đường giữa thì liệu bạn có thể trở lại thời kì đỉnh cao không? Không, giờ thì khó lắm. Đã ba năm kể từ khi tôi bắt đầu đi rừng rồi. Nếu mà tôi không đổi vị trí thì có lẽ tôi sẽ dành toàn bộ thời gian vào việc cố gắng bắt kịp những người khác mất. Tôi sẽ không thể trở nên nổi bật được. Chúng tôi đã rất lo lắng khi thấy bạn chuyển từ CJ Entus sang SSG. Bạn thấy sao sau khi chuyển đội tuyển? Tầm một năm hoặc khoảng đó thì đội hình của bất kỳ đội tuyển nào cũng bị phân tách và xây dựng lại hết cả nên tôi cũng không nghĩ tới chuyện gia nhập một đội hình nào có các tuyển thủ giỏi vì khả năng cao là kiểu gì họ cũng rời đội. Vì vậy tôi bắt đầu liên lạc với một đội tuyển mà cực kỳ muốn tuyển mộ tôi và gia nhập luôn. Lúc đó tôi cũng không phải siêu sao gì lắm nên cũng không nghĩ tới chuyện đội nào đó sẽ chào đón mình. Vậy nên tôi thực sự muốn gia nhập vào một đội tuyển mà thực sự coi trọng mình. Ấn tượng ban đầu của bạn về SSG là gì? Tôi rất thích ngôi nhà chung của họ, không khí trong đội tuyển cũng tốt nữa và mọi người đều luyện tập rất chăm chỉ. Điều này không chỉ xuất hiện mỗi khi bước vào mùa giải mới mà thực tế nó đã tồn tại trước giờ ở Samsung Galaxy. Hiện giờ vẫn vậy chứ? Các bạn đã thi đấu rất tốt trong thời gian gần đây. Chúng tôi đang cố gắng hết sức mình để luyện tập…nhưng đôi khi mọi người cũng hơi chểnh mảng một chút. Mỗi khi điều này xảy ra thì ngay lập tức, kết quả thi đấu của chúng tôi cũng bị ảnh hưởng. Dạo gần đây bầu không khí trong đội lên xuống như…thủy triều vậy. Lúc thi đấu vòng loại khu vực là thời điểm chúng tôi đang có phong độ rất cao nên tôi cực kỳ tự tin.
Có phải ở CKTG năm ngoái là lúc đội tuyển có phong độ cao nhất không? Xuyên suốt năm 2016 thì ai ở trong đội tuyển cũng luyện tập chăm chỉ. Thật ra so với mọi người thì tôi còn không luyện tập bằng bọn họ. Năm ngoái chúng tôi gần như đi lên từ số không nên lúc đánh vòng loại khu vực mọi người đã nghĩ: “CKTG à? Nếu giành được cơ hội tham dự thì hay nhỉ, cơ mà sao cũng được“. Năm nay có áp lực hơn rất nhiều do chúng tôi được coi là một trong những đội hàng đầu, vậy nên ai cũng luyện tập rất chăm chỉ. Năm 2016 thì KT Rolster là một chướng ngại vật rất lớn đối với SSG. Tôi nhớ là khi đánh bại họ thì ai cũng xúc động phát khóc. Bạn có thể kể lại chi tiết tình hình lúc đó không? Lúc đó chúng tôi đang thua 1-2 và tôi tự nhủ rằng “Hôm nay mà thua thì cũng không sao cả” nhưng cùng lúc đó thì tôi cũng nghĩ là “Không, không thể thua như thế này được“. Nên là kể cả khi chúng tôi bị thua thật thì tôi cũng muốn làm hết sức mình. Nên chúng tôi bắt đầu tận dụng những con bài mình đã chuẩn bị và nó bắt đầu ảnh hưởng tới tâm lý của đối thủ. Tôi không thể tin nổi là chúng tôi lại thắng. Sau khi thắng thì có một người đã khóc, sau đó cả lũ khóc theo luôn. Ai đã khóc đầu tiên vậy? Là Crown *cười*. Cậu ta khóc ngay khi trận đấu kết thúc luôn. Sau khi cậu ta khóc thì ai cũng đã khóc theo.
Khi
SSG hạ gục
KT năm 2016 thì
Crown là người mừng đến phát khóc đầu tiên. Bạn đã sử dụng cả Kha’Zix cùng Skarner vào năm ngoái. Bạn có nói rằng mình đã nảy ra ý tưởng này khi chơi xếp hạng đơn. Vì sao vậy? Các đội dễ bị bất ngờ vì một lựa chọn đi rừng dị lắm, nhất là khi lượng tướng đi rừng có thể sử dụng trong meta là rất hạn chế. Một con bài bất ngờ giống như một đòn công kích vậy. Theo một cách nào đó. Khi gặp một đội mạnh thì việc chọn một vị tướng dị để làm đối thủ bất ngờ và tạo ra thêm nhiều cơ hội là rất sáng suốt. Ở CKTG 2016, người hâm mộ đã cho rằng bảng của SSG là bảng tử thần. Lúc đó các bạn có tự tin rằng mình sẽ đi tiếp không? Nói thật, tôi chẳng quan tâm đến vòng bảng lắm. Chẳng có đội Hàn nào khác nên tôi hoàn toàn tự tin là mình có thể vượt qua được vòng bảng.
TSM thì khác, họ làm chúng tôi hơi lo một chút vì đã “bán hành” cho chúng tôi ở vòng bảng. Hơn nữa mỗi thành viên của họ đều rất tài năng. Nhưng dù sao thì mọi người cũng đã không lo lắng gì cho lắm. Năm nay có lẽ cũng sẽ tương tự như vậy. SSG đã giành á quân ở CKTG 2016. Lúc đầu bạncó tưởng tượng được là đội tuyển lại có thể giành được kết quả tốt như vậy không? Thật sự tôi không nghĩ là đội của mình sẽ đi xa hơn bán kết…Theo tôi thấy là do chúng tôi đã gặp may. Chúng tôi không gặp đội Hàn Quốc nào ở bán kết, lúc đó thì tôi đã nhận ra rằng kiểu gì chúng tôi cũng sẽ tới được trận Chung Kết. Xuyên suốt toàn bộ giải đấu thì lúc chúng tôi lo lắng nhất là khi chia bảng đấu tứ kết (để xem liệu có gặp đội Hàn nào không). Lúc đó tôi còn lo lắng hơn cả khi thi đấu.
Ambition cho rằng Samsung đã gặp may mắn ở CKTG 2016. Nhiều người đã nghĩ rằng SKT sẽ đánh bại SSG một cách dễ dàng và giành chức vô địch. Nhưng ngược lại với dự đoán, các bạn đã chiến với SKT một trận nhớ đời và họ đã phải cố gắng rất nhiều để lên ngôi vô địch. Phản ứng lúc đó của các thành viên thế nào? Tâm lý của mọi người lúc đó hơi thả lỏng một chút. Ai cũng biết là
SKT mạnh hơn, do đó chúng tôi biết thừa rằng mình sẽ có khả năng thua trận. Nó đã giúp mọi người thi đấu mà không gặp phải quá nhiều áp lực. Nhưng khi thua ván đầu tiên và ván thứ hai thì tôi nghĩ rằng “Mình thua không phải kém về kỹ năng mà là do mắc quá nhiều sai lầm“. Vậy nên từ ván ba trở đi thì mọi người đã tập trung trở lại. Mọi thứ đều không suôn sẻ nhưng bằng cách nào đó thì chúng tôi vẫn kéo trận đó được tới tận ván thứ 5. Lúc đó tôi đã nghĩ rằng “Liệu có thể thắng không nhỉ?“. Nhưng mà cuối cùng thì chúng tôi vẫn thua. Không có ai hối hận cả vì chúng tôi đã thực sự cố hết sức mình. Bạn có để ý là mỗi khi SSG đánh bại SKT thì mọi người đều rất phấn khích không? Người hâm mộ thích các ván đấu thú vị và có tính giải trí mà…Nên là chúng tôi thấy rất có lỗi vì đã thua liểng xiểng như thế trong hai ván đầu. Khi mà họ bắt đầu cổ vũ cho chúng tôi thì cảm giác tuyệt vời lắm…Sau trận đấu thì lúc mọi người bắt đầu đi về phòng thay đồ cũng là lúc người hâm mộ cổ vũ cho chúng tôi lần cuối. Cảm giác lúc đó cũng rất tuyệt vời. Lần này SSG là đội thứ ba ở LCK giành quyền tham dự CKTG. Lúc đó bầu không khí trong đội thế nào? Có lẽ trong quá khứ thì chúng tôi từng có kết quả thi đấu tốt nhưng mà đó vẫn là chuyện quá khứ. Lần này chúng tôi là “đội mạnh” nhưng mọi thứ luôn thay đổi nên tôi chẳng nghĩ tới chuyện
SSG sẽ mãi là đội mạnh. Lúc đầu tôi đã nghĩ rằng mùa này sẽ là một mùa giải khó khăn đối với chúng tôi. Sự kỳ vọng của tôi với đội tuyển vẫn thế nhưng của người hâm mộ lại cứ lớn dần lên. Dù sao thì chúng tôi đã vẫn luôn cố gắng hết mình. Nhưng như tôi mới nói ở đầu cuộc phỏng vấn đó, phong độ của chúng tôi cứ rớt dần khi vào Play-offs. Đáng ra chúng tôi đã có thể tham dự trận chung kết LCK mùa hè nếu duy trì được phong độ tốt.
Ambition rất ghen tị với
Haru vì…trẻ hơn! Năm nay bạn đã luyện tập rất nhiều. Điều này có liên quan gì tới việc cạnh tranh với Haru không? Nói không có thì là nói dối. Khi mà không được thi đấu và bị thay bởi
Haru thì tôi có cảm thấy hơi khó chịu một chút. Nhưng tôi đã vượt qua được rồi và hiện giờ mọi thứ đều ổn cả. Phải đặt đội tuyển lên trước và tôi cần phải thực hiện bổn phận của mình. Tôi ghét việc bị người hâm mộ ném đá do phong độ thấp lắm. Nên là tôi thường luyện tập cho tới khi thấy hài lòng với phong độ của mình. Nhưng nói thật, gần như tôi chưa bao giờ thấy hài lòng cả. Nên là tôi cứ luyện tập như vậy cả năm. Để vượt qua được vụ tụt phong độ năm nay thì tôi cũng tốn kha khá thời gian. Trong quãng thời gian đó chắc bạn đã phải chịu căng thẳng rất nhiều nhỉ. Kiểu như “Có lẽ mình già rồi“, “Liệu mình có bắt kịp được không“,…Chúng tôi chỉ có thể tưởng tượng được điều mà bạn đã trải qua. Bạn đã giữ tâm lý thế nào để vượt qua được những suy nghĩ như vậy? Tôi tự hỏi mình rất nhiều câu hỏi. Tôi thường thi đấu với tâm lý là: “Mình chỉ cần làm điều phải làm. Nếu không có đội nào cần nữa thì nghỉ cho xong“. Nếu tôi có thể nhìn lại lúc mình giải nghệ và thấy chẳng hối tiếc gì thì như vậy là đủ rồi. Tôi ghét việc giải nghệ mà còn thấy hối tiếc lắm. Bạn đánh giá Haru thế nào? Đầu tiên thì cậu ấy còn trẻ và đó là một lợi thế cực kỳ lớn mà
Haru có. Nói thật tôi rất ghen tị với cậu ấy vì điều này *cười*. Nếu mà tôi trẻ hơn hai tuổi thì tôi sẽ gặp ít áp lực hơn giờ nhiều.
Haru đang cố gắng hết sức mình và như vậy là đủ rồi. Đa phần các đội thường xem xét lại toàn bộ đội hình một năm một lần, kiểu gì cũng vậy. Nếu
Haru cứ thi đấu như hiện tại và duy trì được tâm lý thì cậu ấy sẽ có thể thi đấu tốt dù cho đi tới bất kỳ đội tuyển nào.
Bạn là người kêu gọi chính, do đó bạn cũng là tuyển thủ quan trọng nhất. Nhưng hiện giờ mỗi khi bạn không vào thi đấu và thay vào đó là Haru thì về mặt macro đội tuyển vẫn làm rất tốt. Theo một cách nào đó bạn có thể nói rằng “Ồ! Đội tuyển đã phát triển thật rồi“. Nhưng có lẽ bạn vẫn có cảm giác hơi khó chịu vì đội tuyển vẫn thi đấu mà không có mình. Bạn thấy sao về điều này? Tôi thật sự cho rằng
SSG đã tiếng rất xa về mặt trưởng thành và phát triển, nhưng tôi chưa từng thấy khó chịu khi nghĩ rằng đội tuyển không cần mình nữa. Nếu mọi người cứ thi đấu cùng nhau thì dần dần đội tuyển sẽ tự hình thành một cách đánh riêng. Nên kể cả khi bạn không thi đấu, đội tuyển vẫn sẽ tận dụng được hết mức lối đánh mà họ quen thuộc. Tôi luôn cố gắng đơn giản hóa mọi thứ. Nếu đội tuyển cần tôi thì tôi sẽ ra trận. Cứ lo lắng những điều linh tinh thì sẽ càng giải nghệ nhanh hơn tôi. Tôi đã nói chuyện với rất nhiều cựu tuyển thủ rồi, họ đều có một điểm chung: suy nghĩ và lo lắng quá nhiều. Nên là tôi luôn ngăn bản thân nghĩ tới những câu hỏi mông lung, khó trả lời. Nói vậy thôi, tôi từng có rất nhiều mối lo. Tôi cũng là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo và thường xuyên bị chìm đắm trong những suy nghĩ vu vơ. Lúc mà bị vậy thì đúng là khổ lắm.