Hương sắc Việt Nam: Ta của ngày xưa, đâu rồi nụ cười nắc nẻ lúc đánh đáo nhảy dây?

Hương sắc Việt Nam là món quà của ban biên tập Nghệ thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng những người con đất Việt gắn bó với văn hóa truyền thống nên thơ của nước nhà và mong muốn vẻ đẹp này được lưu giữ mãi không phai với

Cuộc đời có rủi có may: Là trái mùa hoa nở, hay là gió heo may?

Hoa nở đêm hôm trước Sáng hôm nay đã tàn Gió heo may về vội Vô tình làm nhụy tan. Là trái mùa hoa nở Hay vì gió heo may? Truy vấn cũng vô nghĩa Hoa đã tàn sáng nay! Gom nhựa còn sót lại Hoa lại đợi xuân về Đời rủi may,

‘Lúa nảy mầm, ruộng đồng ngập trắng, miếng cơm khô giọt nước mắt nghẹn ngào’, mồ hôi chưa kịp khô lại mặn giọt lệ

‘‘Lúa nảy mầm, ruộng đồng ngập trắng, miếng cơm khô giọt nước mắt nghẹn ngào’’. Mồ hôi chưa kịp khô lại vị mặn của giọt lệ. Thiên tai bão lũ, nông dân trăm nỗi bộn bề. Nông dân trăm nỗi nhọc nhằn. Con người trở nên bé

Ta hứa với mình rằng sẽ cố quên và tâm đa đoan chỉ nhớ điều cần nhớ…

Có một lời khuyên thế này: Nói ít đi và lắng nghe nhiều hơn chính là cách để bạn điều chỉnh tâm thái của mình. Bởi vì người nói nhiều sẽ đánh mất đi vẻ đẹp của sự yên lặng. Bỗng dưng chiều nay tôi chợt nhớ mấy câu thơ

Những thông điệp sâu sắc Nguyễn Du gửi gắm qua Truyện Kiều(P.1): Tu là cõi phúc, tình là dây oan

Người xưa coi văn chương là một hành vi sáng tạo rất thiêng liêng. Văn là để chuyên chở Đạo Đức. Nó như kim chỉ nam chỉ đạo những con chữ sinh thành dưới ngọn bút lông. Vì thế, văn chương là cái Chí, là quan niệm

Lời gọi cuối mùa thu: Nháo nhác chim trời chiều sắp tắt, người hối hả tìm về nếp bình yên…

Lời gọi dịu dàng cuối mùa thu trong veo mắt nắng Đóa hoa vàng ngẩn ngơ khép cánh Lãng đãng mặt hồ mờ hơi sương… Heo may mồ côi vơ vẩn mãi trên đường Vườn dịu dàng mùi hương còn vương vất Nhao nhác chim trời chiều sắp

‘Lúa nảy mầm, ruộng đồng ngập trắng, miếng cơm khô giọt nước mắt nghẹn ngào’, đâu rồi ngày tươi đẹp xưa?

‘‘Lúa nảy mầm, ruộng đồng ngập trắng, miếng cơm khô giọt nước mắt nghẹn ngào’’. Mồ hôi chưa kịp khô lại vị mặn của giọt lệ. Thiên tai bão lũ, nông dân trăm nỗi bộn bề. Nông dân trăm nỗi nhọc nhằn. Con người trở nên bé