Đợt MWC17 vừa rồi mình có dịp sử dụng Huawei P10 một vài ngày trong chuyến du lịch, mình cực kì thích camera trắng đen của cái điện thoại này. Đợt này mình mượn được P10 Plus cảm giác thích cực kì phấn khích. Có 3 điểm khác biệt làm mình cảm thấy lăn tăn nếu phải chọn giữa P10 và P10 Plus:
- P10 Plus sử dụng cả 2 camera sau có khẩu độ là f/1.8 thay vì f/2.2 trên P10.
- P10 Plus có khả năng chống nước, cái này khá phù hợp với khí hậu như Sài Gòn, thích thì mưa, giận thì nắng.
- Giá. Chắc chắn sẽ có sự khác biệt.
Đầu tiên, mình có sơ qua một số trường hợp với camera có màu trước. Thực sự mà nói, nếu không phải vì độ phân giải chỉ 12Mpx thì chắc sẽ có nhiều thứ thú vị hơn nữa. Nhưng P10 Plus đã phần nào gỡ gạt lại được với chế độ Portraiture mà theo Huawei là hãng cùng hợp tác với Leica để ngâm cứu ra.
Ảnh chụp ra nhìn rất trong trẻo, độ nổi khối khá tốt khi chụp cận cảnh. Mình khá ấn tượng với khả năng xử lý màu đỏ, hồng của máy, không hề bị lệch hay bị bệt màu. Nếu nhìn kĩ vô phần cánh hoa sẽ thấy, từng chi tiết được tách bạch rất rõ.
Huawei vốn đã khá nổi với việc sử dụng 2 camera để tạo ra bức ảnh có thể chỉnh khẩu độ từ f/0.95 đến f/16. Trên P10 Plus mình có cảm giác họ còn làm tốt hơn nữa. Dù đôi chỗ còn có độ lem luốc nhưng về cơ bản màu sắc lên chi tiết rất ổn, hiệu ứng làm mờ không quá gắt.
Đây là bức ảnh làm mình khá bất ngờ. Từng giọt nước được tách ra nhìn có cảm giác phía trước phía sau.
Portraiture - chế độ mà Huawei cùng Leica hợp tác để tạo ra. Đây là chế độ mà mình cực kì thích. Theo hãng thì với chế độ này, hình ảnh chụp chân dung sẽ có phần đẹp hơn, thời trang hơn, nghệ thuật hơn. Thực chất thì để có được những bức ảnh như vậy thì cần phải 'set-up' rất kĩ lưỡng.
Cho nó thực tế thì mình có chụp thử 1 số ảnh và đưa cho chính người xem nhận xét, dù biết sẽ có bạn nói là 'pr, quảng cáo' nhưng thực chất thì mấy bạn đó đều rất thích với những tấm ảnh này.
Nhưng mình hay quên tắt cái chế độ này đi, kết quá là những bức ảnh đậm màu này làm mình thực sự thích thú. Màu nhìn đậm đà và rất có chất của Leica. Đặc biệt, với tấm ảnh đầu tiên chụp xe mì, màu đỏ và màu xanh cực kì xuất sắc.
Qua đến camera 'mù' màu, dù không màu nhưng đầy cảm xúc. Camera đơn sắc này có độ phân giải lên tới 20Mpx so với 12Mpx trên camera thường. Và hơn nữa, nếu so về chất lượng từng điểm ảnh, trên lý thuyết, cảm biến trắng đen sẽ cho độ sắc nét cũng như thu nhận được nhiều ánh sáng hơn do ánh sáng khi đi vào cảm biến sẽ không qua bất kì bộ lọc nào. Hãng cũng không quên không đem qua tất cả các chế độ từ 'giả lập khẩu độ', 'portraiture'.
Một số ảnh mình chụp với chế độ thường. Ảnh ra rất ấn tượng, nhất là ở phần chuyển giữ vùng sáng và tối. Nếu nhìn vào tấm ảnh lá chuối dưới cùng, mình có thể thấy được Dynamic Range của camera này là rất rộng.
Mình có cảm giác, độ tương phản tùy từng tấm mà sẽ có kết quả khác nhau. Đặc biệt, nếu để ý kĩ, các rìa ảnh gần như không hề bị cong hay méo.
Qua tới chế độ Portraiture, vẫn rất tốt. Máy tự động nhận diện khuôn mặt và sau đó mình bấm chụp còn máy lo xử lý.
Cả 2 bức ảnh này mình dùng chung 1 chế độ luôn, tuy nhiên ở mỗi bức ảnh, máy lại xử lý cho độ mỗi mức độ tương phản khác nhau. Nhưng điểm đáng nói đó là bức nào nhìn cũng rất 'đã', rất Leica.
Khác với con mắt có màu, trên con mắt vô sắc này, mình lại thích sử dụng khả năng giả lập khẩu độ hơn. Dù máy xử lý không thực sự nhanh, nhất là khi mình bấm chụp cho những khoảnh khắc cần tốc độ. Bù lại, mỗi khi mở ảnh lại xem lại là mỗi lần thấp thỏm và bất ngờ.
Trước hết, mình muốn các bạn thấy được sự khác biệt khi sử dụng chế độ này. Bên trái là ảnh có sử dụng khẩu độ giả lập.
Hoạt động ngay cả khi mình vừa đi vừa chụp luôn. Ảnh sẽ có những chuyển động nhìn thú vị và thật hơn.
Tuy nhiên, mình thực sự bất ngờ hơn khi trú mưa tại Thảo Cầm Viên. Mấy đứa nhóc có phần tăng động khi được chạy hả hê dưới mưa, nhiều người cảm thấy khó chịu khi bị nước văng vào người, nhưng mình thực sự cảm thấy được chút tiếc nuối vì già 'cmnr'.
Với tấm ảnh dưới cùng, mình thực sự rất bất ngờ dù trước đó bấm nhưng máy không chụp, không hiểu sao cuối cùng mở lại thì có tấm này. Nhìn vào những hạt nước bắn lên, phần tối cũng như phần ánh sáng phía trên, mình nghĩ từ 'xuất sắc' chắc không quá.
Mình chỉ mới cầm máy được khoảng 1 ngày hơn và không thể trải nghiệm được hết tất cả những gì mà P10 Plus có thể làm cũng như những yếu điểm của nó. Nhưng đây có lẽ là một trong những cái điện thoại có 2 camera xuất sắc và hữu dụng nhất cho đến hiện tại. Trong tương lai, nếu có nhiều thời gian hơn, mình sẽ cố gắng làm kĩ hơn nữa. Mình còn khá nhiều thứ muốn thử với camera của máy này.
Những cảm nhận phía trên mang tính chủ quan của mình nên có thể sẽ không đúng với một số bạn.
Ảnh so sánh giữa camera màu (bật portraiture) và trắng đen:
HDR với camera có màu, đây cũng là một điểm cộng.
Và một số hình ảnh khác.
Monochrome: