Tịnh không tròn nở nụ cười Pháp Luân: Ước gì năm xa, tháng xa, kéo nhau dịch lại, hiền hòa như xưa

Chùng chiềng bên tháng, bên năm, Mẹ ôm con, giữa miếng Nằm ướt khô… Hết Xuân, vào Hạ, rồi Thu, Tóc xanh loáng thoáng, sương mù buổi mai Thuyền nan chở hết đêm dài, Tuổi thơ ở lại, miệt mài dõi xuôi. Ba ở đâu? Mẹ đâu