Nước mắt của Phật: Ai đã nhìn xuyên qua lớp sóng trùng, để ngộ được, cớ vì đâu biển mặn?

Ai đã từng lặng nghe tiếng thời gian, Rơi từng giọt, ngoài hiên, tí tách, Đêm thẳm sâu như ly cà phê đặc, Hòa đơn côi trong bóng của riêng mình. Ai đã từng ngồi ngắm ánh bình minh, Đong đưa thả chùm chùm trước ngõ,